CON GÁI THẦY LANG - Trang 116

Bây giờ thì mọi người phá lên cười nhẹ nhõm. Bà Lưu Linh đã biến tất

cả thành một trò đùa! Tất nhiên họ cũng đúng là chị em dâu vì đã lấy hai
anh em trai. Thật nhẹ cả người. Mẹ cô không chỉ nói rất đúng mà còn hóm
hỉnh nữa.

Dì Gal quay qua bà Lưu Linh giận dỗi với một vẻ bực bội vờ vĩnh

"Này sao bà chị lại đối xử với em tệ thế hả?"

Bà Lưu Linh tìm một cái gì đó trong ví của bà. Bà lấy ra một tấm hình

nhỏ tí rồi đưa cho Ruth "Đây" bà nói bằng tiếng Hoa "Chính người này là
mẹ ta" Gai ốc nổi khắp da đầu Ruth. Đó là tấm ảnh người vú nuôi của mẹ
cô, Bảo mẫu, dì Báu.

Thiếu nữ trong hình mặc một chiếc áo khoác cổ cao và trùm một cái

khăn trùm đầu độc đáo nom như làm bằng sứ. Bà có một vẻ đẹp thanh tao.
Đôi mắt hơi hiến và cái nhìn trực diện, kiêu hãnh. Đôi lông mày vòng cung
cho thấy một đầu óc tò mò, ưa khám phá, đôi môi dầy gợi cảm được oi là
không đứng đắn vào thời bấy giờ. Bức ảnh rõ ràng là được chụp trước khi
xảy ra cái tai nạn đã đốt cháy khuôn mặt bà và đúc nó thành cái biểu hiện
kinh dị đời đời. Trong khi Ruth nhìn tấm ảnh ở cự ly gần hơn thì nét mặt
của người phụ nữ trong tấm ảnh dường như có một vẻ quyến rũ lạ lùng
hơn, như thể bà có thể nhìn thấu tương lai và biết rằng đó là một tương lai
bị nguyền rủa. Người phụ nữ điên khùng này đã chăm sóc mẹ cô từ ngày
lọt lòng, người đã nhận chìm bà Lưu Linh trong nỗi sợ hãi và những ý niệm
mê tín dị đoan. Bà Lưu Linh nói rằng khi bà được 14 tuổi thì người vú nuôi
này đã tự vẫn một cách rùng rợn "ghê rợn đến nỗi không thể nhắc lại". Bất
cứ cách thức nào bà sử dụng đến cũng là để làm cho bà Lưu Linh tin rằng
đó là lỗi của chính mình. Dì Báu là lý do mẹ cô thuyết phục mình rằng bà
sẽ không bao giờ hạnh phúc, là nguyên cớ bà bao giờ cũng chờ đợi điều
xấu nhất, bực bội với chính mình cho đến khi bà tìm thấy điều tệ hại đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.