CON GÁI THẦY LANG - Trang 152

giống như uống nước thôi. Một lúc sau đó cô nhận ra việc mình đang làm
thế là cô lại dúi mặt xuống sâu hơn, lại mở miệng ra lần nữa. Cô hít một hơi
dài cuối cùng để chào đón cái chết. Nhưng cả cơ thể của cô phản ứng lại
trong một phản ứng tự vệ. Cô bắt đầu ho sặc sụa và không sao nín được cho
đến khi mẹ cô xông vào buồng tắm không buồn gõ cửa, đấm đấm vào lưng
con gái, đặt tay lên trán, lầm bầm bằng tiếng mẹ đẻ của bà là cô bị ốm và
phải lên giường ngay. Để cho mẹ chăm sóc cô một cách tận tuỵ và đầy yêu
thương như thế chỉ làm cho cô cảm thấy tồi tệ hơn.

Cuối cùng người đầu tiên mà Ruth thú thật bí mật là Wendy. Cô gái

này biết mọi chuyện, cô bao giờ cũng biết cần phải làm gì. Ruth phải đợi
cho đến khi cô gặp bạn ở trường, bởi vì không thể nói về những chuyện này
trên điện thoại mắc song song mà không muốn mẹ cô hoặc ai đó nghe
được.

"Mày phải nói chuyện này với Lance" Wendy nói, cúi xuống xiết chặt

tay Ruth.

Điều này làm cho Ruth khóc dữ hơn. Cô lắc đầu quầy quậy. Cuộc đời

nghiệt ngã và cái vũng lầy những điều bất khả thi của nó đang phơi bày
trước mắt cô. Lance đâu có yêu thương cô. Nếu cô bảo anh điều đó anh sẽ
ghét cô, Dottie cũng ghét cô. Họ sẽ đuổi cô và mẹ cô ra khỏi căn nhà. Nhà
trường sẽ gởi cô đến trại cải huấn dành cho trẻ vị thành niên. Ôi thôi đời cô
thế là hết.

"Được, nếu mày không nói với Lance, để tao nói" Wendy tuyên bố.

"Đừng" Ruth cố gắng nén những cái nấc nghẹn ngào.

"Mày không được nói. Tao không thể để cho mày làm thế đâu".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.