CON GÁI THẦY LANG - Trang 153

"Nếu tao không bảo hắn, thì làm sao hắn có thể nhận ra là hắn yêu

mày?"

"Anh ấy không yêu tao".

"Chắc chắn là có. Hoặc sẽ yêu, thế thôi. Chuyện này xảy ra nhiều lần

rồi. Gã trai biết có một đứa trẻ sắp chào đời và thế là boom boom – tình
yêu, đám cưới và một nhóc".

Ruth cố hình dung ra cái cảnh này. "Phải, đó là giọt máu của anh"

Wendy sẽ nói thế với Lance. Cô lại tưởng tượng ra cảnh Rock Hudson khi
anh biết Doris Day của anh sắp đẻ một đứa con cho anh. Anh sẽ sững sờ
một vài giây, nhưng rồi anh sẽ mỉm cười, rồi bắt đầu cười thật to như một
thằng ngốc và chạy ra phố, chẳng thèm để ý đến dòng người hoặc xe cộ
chạy trên đường mà anh va phải, người ta hét lên rằng anh là một gã điên.
Thế là anh hét lại "Đúng tôi điên đấy, điên vì nàng". Chẳng bao lâu sau anh
đã ở bên nàng, quỳ xuống chân nàng nói rằng anh yêu nàng biết bao, rằng
bao giờ anh cũng yêu nàng và giờ đây anh muốn cưới nàng. Dottie ồ, rồi cô
ta cũng sẽ say mê một người khác ngay – một người bưu tá hay đại loại
như vậy. Mọi thứ sẽ đâu vào đấy. Điều đó có thể lắm chứ.

Chiều hôm đó Wendy về nhà Ruth. Bà Lưu Linh làm việc buổi chiều ở

một trường đào tạo y tá và sẽ không về nhà trong vòng vài giờ. Vào lúc 4
giờ, trong khi hai đứa con gái đang xớ rớ ngoài sân, họ nhìn thấy Lance lá
xe về nhà, miệng huýt sáo, tay vung vẩy chùm chìa khoá. Wendy bỏ chạy
khỏi Ruth , còn Ruth thì chạy về phía bên kia căn nhà nơi cô có thể vừa núp
kín vừa thò đầu ra quan sát. Cô hồi hộp, hầu như không thở được. Wendy
đi về phía Lance "Xin chào" cô nói.

"Chào bé" anh đáp lại "Có chuyện gì không?" Nhưng đến lúc ấy thì

Wendy đột nhiên quay người bỏ chạy. Ruth bật khóc, khi Wendy đi đến chỗ
Ruth cô anh ủi bạn rằng cô có một cách hay hơn. "Đừng lo lắng gì hết"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.