CON GÁI THẦY LANG - Trang 162

"Ngồi xuống" Lance chỉ về phía chiếc ghế vải thô.

"Uống soda nhé?" Cô lắc đầu. Chỉ có ánh sáng hát ra từ màn hình tivi

đang chiếu một bộ phim cũ. Ruth mừng vì nghe tiếng động trong tivi. Rồi
cô thấy một đoạn quảng cáo, một người rao bán xe hơi. Trong tay ông ta là
một cái kiếm giả "Chúng tôi đang giảm giá – nào nhanh chân đến với xe
Chevrolet ở Rudy và hỏi xin một tờ phiếu giảm giá!"

Lance ngồi xuống ghế sô pha, không gần Ruth quá như đêm trước.

Anh giằng những cuốn sách trên tay Ruth và cô cảm thấy mình không có
khả năng tự vệ. Nước mắt dâng lên mi, cô cố chặn những tiếng sụt sịt trong
lúc cô khóc.

"Cô ấy bỏ anh rồi, em biết đấy"

Một tiếng nức nở bật ra khỏi lồng ngực Ruth. Cô cố nói là cô có lỗi,

nhưng cô chỉ để thoát ra tiếng khụt khịt như con chuột nhắt.

Lance bật cười. "Thực ra anh đuổi cô ấy đi. Phải, và như vậy là nhờ

em. Nếu không nhờ em, anh sẽ không biết là cô ấy dữ dằn và đanh đá đến
vậy. Ồ, chắc chắn là anh có nghi ngờ điều đó một thời gian. Nhưng anh tự
nhủ, này mày phải có lòng tin chứ. Còn em biết đấy, cô ấy đâu có tin anh.
Em có tin được điều đó không? Anh ấy à? Để anh cho em biết, em không
thể lấy một ai đó mà em thiếu lòng tin. Em hiểu anh nói gì chứ?" Anh nhìn
vào mắt cô. Ruth gật đầu trong nỗi hoảng sợ.

"Không, em sẽ không hiểu điều đó đâu. Mười năm nữa em cũng chưa

hiểu" anh mồi một điếu thuốc lá "Em biết không, mười năm sau em sẽ nhìn
lại và nói 'Trời ơi, mình mới ngu ngốc làm sao về cái chuyện những đứa bé
được tạo ra như thế nào!" Anh khịt khịt mũi, rồi quay về phía cô kiểm tra
phản ứng của cô. "Em thấy ngộ quá hả?" Anh vỗ vỗ lên cánh tay cô, cô rụt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.