CON GÁI THẦY LANG - Trang 181

hình con ếch. Trong ví là một chiếc nhẫn mà Ruth hằng thèm muốn, một
chiếc nhẫn vàng mỏng manh và hai viên ngọc hình bầu dục màu xanh vỏ
táo. Đó là món quà của cha Ruth, nhận được từ mẹ ông để tặng cho người
vợ tương lai. Mẹ cô chưa bao giờ đeo cái nhẫn ấy. Bà Cao Linh có lần đã
xa gần nói rằng cái nhẫn ấy lý ra phải thuộc về bà, để bà có thể trao cho con
trai bà, cũng là đứa cháu nội độc nhất trong dòng họ. Kể từ đó bà Lưu Linh
đã ghi nhớ việc này như một bằng chứng về lòng tham lam vô độ của em
gái.

"Chu cha" Ruth xuýt xoa nhìn ngây dại vào chiếc nhẫn trên lòng bàn

tay cô.
"Đó là một loại ngọc cực hiếm và đẹp, đừng làm mất đấy" mẹ cô nhắc nhở.
"Con sẽ không làm mất đâu". Ruth đeo chiếc nhẫn vào ngón giữa. Nó quá
nhỏ cho ngón này, nhưng lại vừa với ngón đeo nhẫn.

Cuối cùng Ruth nhìn vào món quà còn lại. Đó là một cuốn sách có

kích thước vừa bằng một cái túi, bìa da, một sợi ruy băng đỏ để đánh dấu
trang.
"Con lật ngược lại" mẹ cô nói và lật lại để mặt sau thành mặt trước nhưng
ngược đầu về phía bà. Bà lật từng trang cho Ruth xem từ trái sang phải. Tất
cả đều được viết bằng tiếng Hoa "Kinh thánh của người Hoa", mẹ cô nói.
Bà mở một trang với một chỗ có đánh dấu, hình một phụ nữ Trung Hoa còn
trẻ trên cái nền nâu đen.

"Đó là hình bà ngoại con" giọng của mẹ cô vang lên, rất lạ. "Nhìn này,

mẹ rửa lại cho con đó" bà gỡ miếng giấy sáp ở cái bản phóng to gấp đôi.

Ruth gật đầu, cảm thấy điều này thật quan trọng, rằng mẹ cô đã gửi đến cho
cô một thông điệp từ những người mẹ. Cô cố gắng tập trung vào chuyện đó,
không để tâm đến chiếc nhẫn trên ngón tay cô. Nhưng cô không thể không
nghĩ đến chuyện bọn nhóc trong trường sẽ bàn tán những gì, sẽ ganh tị ra
sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.