CON GÁI THẦY LANG - Trang 272

sáu người tất cả, giống như những con bọ khổng lồ, nhảy lên mấy mét vào
không trung. Dì không thể tin chắc vào điều mình trông thấy, dì Báu bảo
tôi. Tất cả những điều mà dì biết là trong một thời gian dài, dì không còn là
mình nữa. Tôi đang định co cẳng chạy thì tôi thấy một ánh sáng loé lên ở
những ngón chân vàng. Tôi nhìn chăm chú hơn. Ồ, đó là tượng các vị thánh
thần chứ không phải người chết. Tôi đi về phía một bức tượng kéo mảnh
vải che. Thần Văn Xương với cái đầu có sừng, một tay cầm bút lông, tay
cầm một cái mũ cánh chuồn sừng sững hiện ra. "Tại sao chị làm thế?" một
giọng nói cất lên, tôi quay lại và thấy một cô gái nhỏ hơn tôi. "Sao lại trùm
ông ấy lại?"

"Thầy giáo nói rằng ông ta không có ảnh hưởng tốt với chúng ta,

không nên tin vào những vị thần cũ, chỉ tin vào các thánh của đạo Thiên
Chúa thôi".

"Thầy giáo của bạn đâu?"

"Chị đến để gặp ai?"

"Bất cứ ai nhận Lưu Linh này là một đứa trẻ bị bỏ rơi." Cô gái chạy đi,

một lát sau có hai phụ nữ nước ngoài đứng trước mặt tôi.

Những người truyền giáo người Mỹ này không trông đợi được gặp tôi,

mà tôi cũng không ngờ họ là người Mỹ. Và bởi tôi chưa bao giờ nói chuyện
với người nước ngoài, tôi không thể nói gì chỉ nhìn họ chằm chằm. Cả hai
đều để tóc ngắn, một người tóc bạch kim, người kia tóc đỏ dợn sóng, cả hai
đều mang kính, chúng làm cho tôi nghĩ họ bằng tuổi nhau.

"Rất tiếc là chẳng có thoả thuận nào về việc này" bà tóc trắng bảo tôi

bằng tiếng Hoa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.