CON GÁI THẦY LANG - Trang 298

mà không ai biết".

"Chị muốn trở lại tìm xương mẹ. Chị muốn được chôn cất mẹ chị tử

tế".

"Chị sẽ không bao giờ tìm thấy đâu" Cao Linh nói. "Năm ngoái bờ đất

lại sụp một lần nữa trong một cơn mưa bão. Tất cả sụp xuống chôn vùi tất
cả mọi thứ dọc theo kẽm núi với đất cát và đá sâu ba lớp. Nhà của chúng ta
cũng sẽ sắp đến lượt thôi."

Thế là tôi thổn thức một cách bất lực. "Giá như em đến đây và nói với

chị sớm hơn".

"Thật đáng buồn , em biết. Em không nghĩ là chị vẫn còn ở đây. Nếu

không nhờ ba vợ lắm điều của ông Vệ em cũng đâu có biết chị là cô giáo ở
đây. Bà ta nói với em khi em về thăm nhà vào dịp Thanh minh".

"Vậy tại sao em không đến gặp chị lúc ấy?"

"Chị nghĩ chồng em cho phép em đi chơi khi em muốn sao? Em phải

đợi một dịp may từ trên trời rơi xuống. Và thế là nó đến vào lúc loạn lạc
này. Hôm qua Phú Nam bảo em về Hằng Tâm xin cha hắn thêm tiền. Em
mới bảo "Anh không nghe gì à? Quân Nhật đang dàn quân dọc các đường
tàu!" Hừm, hắn cóc quan tâm. Sự đói thuốc của hắn lớn hơn bất cứ nỗi lo
ngại nào về việc vợ hắn có thể nhận một lưỡi lê từ sau ra trước".

"Vẫn nghiện thuốc phiện à?"

"Đó là cuộc sống của hắn. Thiếu thuốc thì hắn chỉ là một con chó dại.

Thế là em đi đến Vạn Bình, đến đấy xe lửa dừng lại không đi tiếp nữa. Tất
cả hành khách xuống xe, líu ríu vào nhau như một bầy cừu hay một đàn vịt.
Một toán lính xua đuổi tụi em đi. Chúng lùa mọi người đến một cánh đồng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.