CON GÁI THẦY LANG - Trang 329

Chiều hôm ấy chị Dư đến trường Y, nhưng chị sớm quay lại "Cô

Grutoff đã trở về, được thả khỏi trại tập trung. Nhưng cô ấy yếu lắm". Bốn
chúng tôi lập tức đến nhà một người ngoại quốc khác tên là bà Riley. Bước
vào nhà chúng tôi đã thấy cô Grutoff gầy như thế nào. Chúng tôi thường
đùa rằng phụ nữ ngoại quốc có những chiếc vú to như vú con bò sữa mà họ
uống. Nhưng bây giờ cô Grutoff trông như bị hút kiệt sức. Nước da cô rất
xâu. Cô nhất định đứng dậy chào đón chúng tôi và chúng tôi khăng khăng
đề nghị cô ngồi xuống, đừng bận tâm đến việc tỏ ra lịch sự với những
người bạn cũ. Lớp da thừa của cô buông thõng quanh cằm và cánh tay. Mái
tóc đỏ rực của cô ngày xưa giờ bạc trắng và mỏng dính.

"Cô khỏe không ạ?" chúng tôi hỏi.

"Không đến nỗi nào," cô trả lời giọng vui vẻ và cô mỉm cười "Như các

bạn thấy đấy, tôi vẫn còn sống. Bọn Nhật không làm tôi chết đói nhưng lũ
muối thì có cách tấn công tôi. Sốt rét". Hai học sinh bé ở trường cũng bị sốt
rét và đã chết. Nhưng tôi không thông báo với cô điều đó. Cần nhiều thời
gian cho những tin xấu sau này.

"Cô cần phải hồi phục thật nhanh", tôi nói. "Rồi sau đó chúng ta sẽ tái

thiết lại trường lớp".

Cô Grutoff lắc đầu "Tu viện cũ ngày xưa đã không còn. Bị phá huỷ

hoàn toàn. Một trong những người truyền giáo đã cho tôi biết".

Chúng tôi há hốc miệng sững sờ.

"Nhà cửa, cây cối, mọi cái đều bị đốt cháy trụi và đổ nát". Bà Riley

gật đầu xác nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.