CON GÁI THẦY LANG - Trang 360

mình, căn hộ ở Vallejo Street vẫn còn là nhà cô – cô để bà Lưu Linh ngồi
trước tivi rồi phân loại những lá thư gửi đến cho cô và Art như còn là một
cặp. Cô thấy những lá thứ ấy mới ít ỏi làm sao trong khi hầu hết các hoá
đơn tính tiền là ghi tên cô. Đêm khuya hôm ấy cô kiệt quệ cảm xúc, buồn
bã nhưng cảm thấy nhẹ lòng là mình đã trở về với ngôi nhà của mẹ, chiếc
giường cá nhân bé nhỏ của cô.

Một buổi tối, trong khi cô đang thái rau ở trong bếp, Art len lén đi vào,

vỗ vào mông cô. "Sao em không nhờ dì Gal trông coi mẹ em một lúc? Rồi
em có thể ở lại một đêm vợ chồng với anh".

Cô đỏ mặt. Cô những muốn tựa vào người anh, quàng cánh tay quanh

cổ anh, tuy một hành động như vậy cũng đáng sợ như là trượt từ vách đá
xuống.

Anh hôn vào gáy cô. "Hoặc là em nghỉ tay ngay bây giờ và chúng ta

có thể lẻn vào buồng tắm một chút". Cô cười một cách hồi hộp. "Họ sẽ biết
ngay là mình đang làm gì".

"Không, họ sẽ không biết đâu:" Art thở hổn hển vào tai cô.

"Mẹ em biết tất cả mọi thứ. Bà nhìn thấy tất cả mọi chuyện"

Với câu nói đó, Art dừng lại và Ruth cảm thấy thất vọng.

Trong tháng thứ hai họ sống xa nhau, Ruth bảo Art "Nếu anh thực sự

muốn tụi mình ăn tối với nhau, có thể anh đến nhà mẹ em, thay vì em phải
loanh quanh ở đây trong suốt thời gian ăn tối. Thật là mệt đến kiệt sức khi
phải làm hai việc một lúc".

Thế là Art và bọn con gái bắt đầu đến nhà bà Lưu Linh một tuần hai

lần. "Ruth" một buổi tối Dory mè nheo trong khi nó nhìn cô làm món salad

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.