CON GÁI THẦY LANG - Trang 383

chuyện kia. Không có một sự chờ đợi đổi chác nào, và không có chuyện gì
kéo theo hết".

"Em biết và em đánh giá cao thiện ý của anh, nhưng…"

"Nó còn hơn là một thiện ý. Đó là một món quà. Đôi lúc em cũng phải

học để đón nhận chúng, Ruth. Em sẽ làm một điều sai trái với bản thân nếu
em không học được điều đó đấy".

"Anh đang nói gì vậy?"

"Cái cách mà em muốn một cái gì đó từ mọi người, một bằng chứng

về tình yêu, hay lòng trung thành hay niềm tin ở em. Nhưng em lại không
trông mong nó đến, còn khi nó được trao tận tay em thì em lại không nhìn
thấy. Hoặc là em cưỡng lại, từ chối".

"Em đâu có".

"Em giống một người bị bệnh đục thuỷ tinh thể, rất muốn sáng mắt ra

nhưng lại từ chối việc mổ mắt vì em sợ có thể em sẽ bị mù. Em thà cứ dần
dần bị mất đi ánh sáng còn hơn là nắm lấy một cơ hội. Và thế là em không
thể thấy đâu là câu trả lời lù lù ngay trước mặt em".

"Điều đó không đúng" cô chống chế. Tuy vậy cô biết có một điều rất

chắc chắn trong những điều Art nói. Nó không hoàn toàn chính xác, nhưng
có nhiều phần trong đó quen thuộc như sóng triều trong những giấc mơ của
Ruth. Cô quay sang anh "Có phải anh bao giờ cũng nghĩ như thế về em?"
"Không hẳn thế. Anh không thực sự nghĩ về điều đó cho đến khi em bỏ đi
vài tháng trước. Thế là anh bắt đầu băn khoăn tự hỏi những điều em nói về
anh có đúng không. Anh nhận ra anh tự coi mình là trung tâm, rằng anh
quen với việc nghĩ đến mình trước hết. Nhưng anh cũng nhận ra rằng em có
khuynh hướng coi mình là số hai. Cứ như thể anh được em cho phép nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.