CON GÁI THẦY LANG - Trang 397

"Con nghĩ là ông bà để lại cho mẹ con rất ít".

"Phải, đó là sai lầm của các cụ. Cách nghĩ ngày xưa, làm cho mẹ con

uất ức lắm. Đó là lý do tại sao mẹ con không lấy số tiền này dù cả dượng
Edmund và dì đều quyết định rằng dù sao thì dì và dượng cũng chia số tiền
thừa kế ra làm đôi. Từ lâu rồi, dì và dượng đã cho một nửa số tiền phần mẹ
con vào gửi tiết kiệm. Mẹ con bao giờ cũng giả vờ là bà không biết gì về số
tiền này. Nhưng rồi mẹ con đã nói đại loại như là "Tôi nghe nói dì có thể
đầu tư cổ phiếu". Thế là dì dượng lại mở tài khoản ở thị trường chứng
khoán. Rồi bà ấy lại nói "Tôi nghe nói cổ phiếu ở đây có lời ở chỗ kia thì
không", Nhờ vậy dì dượng mới biết cách hướng dẫn nhân viên chứng
khoán bán cái này mua cái kia. Rồi có lúc bà lại nói "Tôi nghe nói rằng tốt
hơn là tự mình đầu tư, tiền phí thấp hơn", cuối cùng dì dượng mở tài khoản
Charles Schwab".

Gai ốc nổi lên dọc cánh tay Ruth "Có phải một số cổ phiếu mà bà nhắc

đến bao gồm của IBM, U.S. Steel, AT&thẳng và Intel?"

Bà Cao Linh gật đầu "Thật tệ hại là dượng Edmund không nghe theo

lời khuyên của mẹ con. Dượng ấy bao giờ cũng chạy theo IPO này IPO

[9]

khác".

Bây giờ Ruth nhớ lại bao lần mẹ cô hỏi dì Báu về việc mua bán cổ

phiếu qua cái khay cát. Cô không mảy may nghĩ là câu trả lời có giá trị gì
bởi vì mẹ cô không có tiền để chơi cái trò này. Cô đã nghĩ mẹ cô quan tâm
đến thị trường chứng khoán cũng như nhiều người khoái coi chương trình
trong nhà ngoài phố. Thế là khi mẹ cô nêu ra những cái tên thì Ruth chọn
bất cứ cái tên nào ngắn nhất để viết ra. Đó là điều mà cô quyết định. Mà có
phải không? Hay cô đã nhận được sự thúc đẩy và gợi ý của một người nào
khác? "Vậy việc kinh doanh có kết quả không ạ?" Ruth hỏi, tim đập thình
thịch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.