CON GÁI THẦY LANG - Trang 413

Art thay đổi đề tài "Miếng xương đó viết cái gì vậy?"

"Đó là những thắc mắc mà các vị hoàng đế hỏi lên thánh thần" ông

Tặng đáp. "Ngày mai thời tiết như thế nào, ai sẽ chiến thắng trong những
cuộc giao tranh, mùa màng trồng cấy ra sao. Cũng giống như bản tin 6 giờ,
chỉ có điều họ muốn được biết trước thôi".

"Vậy các câu trả lời có đúng không?"

"Ai mà biết được. Đó là những vết nứt mà anh nhìn thấy cạnh các

chấm đen. Thầy pháp, trong khi giải lời sấm sẽ dùng một móng tay để vạch
vào miếng xương. Nó sẽ vang lên những tiếng rắc rắc. Họ dịch những tiếng
rắc rắc này ra câu trả lời từ cao xanh. Tôi chắc rằng những thầy pháp cao
tay là những người khôn khéo trong việc nói những điều mà các vị hoàng
đế muốn nghe".

"Thật là một trò đố chữ thú vị". Art nói.

Còn Ruth thì nghĩ đến cái khay cát mà cô và mẹ cô đã dùng trong

những năm qua. Ruth cũng đã thử cố đoán điều gì sẽ làm cho mẹ cô thoải
mái dễ chịu, ngôn từ có tác dụng xoa dịu nhưng không dễ khám phá ra đó
là trò gian lận. Có những lúc cô bịa đặt ra những câu trả lời hợp ý cô.
Nhưng trong nhiều trường hợp cô đã cố viết điều mà mẹ cô muốn nghe.
Những lời đường mật, rằng chồng bà Lưu Linh rất nhớ bà, và dì Báu không
còn giận bà nữa.
"Lại nói về trò đố chữ" Ruth nói "một lần mẹ nói rằng không có ai tìm
được xương của người đàn ông Bắc Kinh" bà Lưu Linh bật lên "Không chỉ
đàn ông, cả đàn bà nữa" Mẹ đúng rồi – người đàn bà Bắc Kinh. Con tự hỏi
chuyện gì xảy ra với bà? Có phải là những cái xương này bị xe lửa cán nát
trên đường đến Thiên Tân? Hay nó chìm xuống đáy biển cùng với một con
tàu?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.