CON GÁI THẦY LANG - Trang 414

"Nếu những mảnh xương đó còn đâu đây" ông Tặng góp lời "thì cũng

chẳng ai nói gì về điều đó cả. Lâu lâu cô đọc một câu chuyện trên báo, về
một người nào đó qua đời, vợ một người lính Mỹ, một cựu quan chức Nhật,
một nhà khảo cổ học Đài Loan, hay Hồng Kông. Và theo những câu
chuyện này thì, xương người nguyên thuỷ được tìm thấy trong một cái
rương gỗ, cũng giống như những cái rương dùng để đựng xương vào năm
1941. Rồi những tin đồn được tung ra rằng đó là xương người Bắc Kinh.
Người ta tiến hành các vụ dàn xếp, trả tiền chuộc hoặc những việc như vậy.
Nhưng những cái xương lại hóa ra là đuôi bò. Hoặc chúng đã được đánh
tráo ngay từ đâu. Hoặc là chúng biến mất trước khi được kiểm tra. Trong
một câu chuyện khác, một người đã đánh cắp những cái xương này rồi
mang ra đảo để bán cho một nhà buôn, và cái máy bay này đã đâm đầu
xuống biển".

Ruth nghĩ về lời nguyền của những hồn ma báo oán vì những cái

xương của họ bị chia cách khỏi những phần cơ thể còn lại của họ. "Ông tin
vào chuyện nào?"

"Tôi không biết. Lịch sử vẫn còn là một màn bí mật. Chúng ta không

biết điều gì sẽ mất đi mãi mãi, điều gì sẽ lại nổi trội lên. Tất cả những vật
này chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc. Và những di vật của một thời được
gìn giữ hay bị mất đi hoặc được tìm lại bằng những cách thức bí ẩn. Bí ẩn
ấy chính là cái phần tuyệt vời nhất của cuộc đời". Ông Tặng nháy mắt với
bà Lưu Linh.

"Tuyệt vời" bà lặp lại.

Ông Tặng liếc nhìn đồng hồ "Bà nghĩ thế nào về một bữa trưa tuyệt

vời?"

"Tuyệt vời" mọi người đồng thanh đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.