CON GÁI THẦY LANG - Trang 66

câu đối viếng cho các vòng hoa dám ma, thông báo về chuyện sinh đẻ hay
cưới xin. Nhiều năm qua, mọi người bảo Ruth rằng chữ viết của mẹ cô đạt
đến trình độ nghệ thuật kinh điển hạng nhất. Công việc này đã làm cho bà
có một địa vị ổn định và Ruth giữ một vai trò trong thành công này: cô đã
kiểm tra chính tả phần chữ tiếng Anh.

"Đây là grapefruit", cô bé Ruth 8 tuổi một lần đã nói, phóng đại tầm

quan trọng "không phải là grapefoot. Trái cây không có chân".

Đêm ấy bà Lưu Linh bắt đầu dạy cô cách thức viết chữ Hoa. Ruth biết

rằng đó là hình phạt cho những gì cô nói trước đó.

"Nhìn đây" bà Lưu Linh ra lệnh cho cô bằng tiếng hoa, mài một thỏi

mực vào một nghiên mực rồi dùng một bình xịt nhỏ vài giọt nước có pha
muối có kích thước bằng những giọt nước mắt. "Nhìn đây", bà lại nói, chọn
một cây bút lông từ một tá bút cắm trên giá trước mặt. Đôi mắt buồn ngủ
của Ruth cố dõi theo bàn tay mẹ cô khi bà nhúng ngòi viết vào nghiên mực,
rồi đưa nó lên gần như vuông góc với tờ giấy, cổ tay và khuỷu tay của bà lơ
lửng trong không khí. Cuối cùng bà bắt đầu, giật cổ tay thật nhẹ để tay bà
nâng lên hạ xuống như một con bướm đêm lập loè trên trang giấy trắng.
Chẳng bao lâu những đường né khẳng khiu hiện hình "Giảm nửa giá!"
"Khuyến mãi bất ngờ!" "Nghỉ vì công việc!"

"Viết chữ Hoa" mẹ cô một lần nói "hoàn toàn khác với viết chữ tiếng

Anh. Con nghĩ khác. Con cảm thấy khác".

Và điều này là đúng, bà Lưu Linh là một người khác khi bà viết và vẽ

tranh. Bà thật bình thản, có đầu óc tổ chức và dứt khoát.

"Người bảo mẫu dạy mẹ viết" một buổi tối bà Lưu Linh nói "Bà cũng

dạy mẹ cách nghĩ. Khi con viết, bà dạy mẹ, con phải tập trung những xúc
cảm lan man trong tim con". Để biểu diễn, bà Lưu Linh viết trên giấy chữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.