CON GÁI THẦY LANG - Trang 67

"tâm". "Nhìn thấy không, mỗi một nét có một nhịp điệu, sự cân đối và vị trí
phù hợp của nó. Bảo mẫu của mẹ nói rằng mọi thứ trong đời đều phải thế".

"Vậy ai là bảo mẫu ạ?"

"Là người chăm sóc mẹ khi mẹ còn bé. Bà yêu mẹ nhiều lắm bằng

một tình mẫu tử. Bảo có nghĩa là "quý giá" và cả cái tên này có nghĩa là dì
Báu". Ôi cái dì Báu này thực ra là một con ma điên khùng! Bà Lưu Linh
bắt đầu vẽ những đường ngang đơn giản. Nhưng diễn biến của chúng thực
không đơn giản chút nào. Bà đặt bút lông xuống giấy thế là trông nó giống
hệt một vũ nữ đang nghiêng người trong một vũ điệu. Ngòi bút nhẹ nhàng
chấm xuống, nhún mình một cái và rồi như thể bị thổi bởi một làn gió bất
ngờ nó lạng qua phải dừng lại ,quay một nửa vòng sang trái và vươn lên.
Ruth thở dài. Tại sao lại phải thử? Mẹ cô sẽ giận điên lên nếu cô không làm
đúng cách.

Nhiều đêm liền bà Lưu Linh tìm cách giúp Ruth nhớ mặt chữ "Mỗi

một nét cơ bản đều xuất phát từ một bức tranh cổ từ thưở xa xưa". Bà vạch
một nét nằm ngang rồi hỏi Ruth có thấy trong đó một bức tranh không.
Ruth liếc đi chỗ khác rồi lắc đầu. Bà Lưu Linh lại vạch một đường tương
tự. Rồi cứ lặp đi lặp lại, mỗi lần lại hỏi xem Ruth nghĩ nó là cái gì. Cuối
cùng mẹ cô để bật ra một tiếng khịt mũi, một hình thức dồn nén cả nỗi thất
vọng lẫn khinh rẻ của bà.

"Đường này giống như một vệt sáng. Nhìn coi con có thấy như thế hay

không?"

Với Ruth, nét sổ này trông giống như một cái sườn heo lọc sạch thịt.

Bà Lưu Linh tiếp tục "Mỗi một mẫu tự là một suy nghĩ, một cảm xúc

có ý nghĩa lịch sử và ý niệm riêng của nó, tất cả đúc lại làm một". Bà lại vẽ
thêm vài nét nữa, chấm xuống, phất lên, nét sổ, nét vươn lên, nét cong, nét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.