CON GÁI THẦY LANG - Trang 88

Ruth thích Teresa lắm. Nó hay cười và bao giờ cũng bỏ trong túi nó

những gì mà nó tìm thấy, những quả bóng giấy, miếng đá cẩm thạch bể,
cuống hoa. Ruth mới vào học ở một trường mới, Teresa là đứa con gái duy
nhất chơi với nó. Cả hai đứa đều chẳng có gì là nổi bật cả.

"Con có nghe lời mẹ không?"

"Có ạ". Ruth đáp.

Ngày hôm sau Ruth đứng chơi trên sân trường. Mẹ cô đứng ở đầu sân

bên kia, giám sát những đứa trẻ con khác. Ruth trèo lên cầu trượt hối hả
tuột theo thanh xoắn màu bạc xuống nền cát lạnh, sẫm màu. Cô đã làm như
thế với Teresa hàng chục lần mà mẹ cô không nhìn thấy.

Nhưng lần này một giọng nói quen thuộc vang lên, to và the thé, âm

vang suốt chiều dài sân chơi "Không, Luyi, có thôi đi ngay không. Mày
muốn người mày gãy làm đôi hả?"

Ruth đang đứng trên đỉnh cầu trượt, cứng người lại vì xấu hổ. Mẹ cô

là người giám sát nhiễu sự nhất ở vườn trẻ trong khi Ruth là đứa bé mới tập
tễnh vào nhà trẻ. Một vài đứa bé lớp dưới cười ầm lên ở dưới sân "Mẹ mày
đấy à?" Chúng kêu lên "Bà ta cục tác cái quái gì vậy?"

"Bà ấy không phải là mẹ tao!" Ruth hét lại. "Tao không biết bà ấy là

ai!" Đôi mắt của mẹ cô dán chặt vào người cô. Mặc dù rõ ràng là bà đứng ở
đầu kia sân chơi, bà nghe thấy hết, nhìn thấy hết. Bà có cặp mắt thần phía
sau gáy.
Bà không thể cấm tôi, Ruth nghĩ một cách quyết liệt. Cô tung người xuống
cầu trượt, đầu xuống trước, hai tay dang ra – một tư thế chỉ có những thằng
con trai liều lĩnh nhất, bất trị nhất mới dám chơi – nhanh, thật nhanh, thật
nhanh cho đến khi rơi xuống cát. Và lúc ấy cô bé cọ mặt vào cát đau đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.