CON GÁI THẦY LANG - Trang 89

nồi cô cắn chặt lấy môi, kết quả một cục u trên mũi, cặp kính gãy và tay
cũng gãy. Cô bé nằm bất động. Cả thế giới bốc cháy, bắn lên trời những tia
lửa đỏ rực.

"Con Ruth chết rồi!" một thằng con trai la lên.

Mấy đứa con gái thi nhau gào thét.

Tao chưa chết, Ruth cố gắng gào to nhưng cứ như là nói trong một

giấc mơ vậy. Chẳng có gì đến môi theo cái cách cô muốn. Hay là cô đã chết
thật rồi? Cảm giác như thế nào nhỉ, nhầy nhầy ở mũi, đau ở đầu và tay còn
những cử động của cô chậm và nặng nề như của một con voi trong nước là
làm sao? Chẳng bao lâu sau cô cảm thấy một bàn tay quen thuộc vuốt trên
đầu và cổ cô. Mẹ cô đang bế cô lên, thì thào một cách âu yếm "Ái chà,sao
con lại có thể ngu ngốc thế? Nhìn lại con coi".

Máu từ mũi cô trào ra, nhỏ xuống chiếc áo trắng phía trước ngực làm

dơ chiếc cổ áo viền đăng ten rộng bản. Ruth nằm bất động trong lòng mẹ,
nhìn lên mặt Teresa và những đứa trẻ khác. Cô nhìn thấy nỗi hốt hoảng và
kinh sợ của chúng. Nếu cô có thể cử động được, cô sẽ mỉm cười. Cuối cùng
thì chúng cũng đã quan tâm đến cô, đứa con gái mới vào trường học. Rồi
sau đó cô bé nhìn thấy khuôn mặt người mẹ, nước mắt chảy ròng ròng trên
má bà, rơi xuống mặt cô như những cái hôn ẩm ướt. Mẹ cô không giận dữ,
mẹ cô chỉ lo lắng và tràn đầy tình thương. Và trong nỗi kinh ngạc của mình,
Ruth quên cả đau đớn .

Sau đó cô bé Ruth nằm trên chiếc giường nhỏ trong bệnh xá. Mũi cô

được cầm máu bằng một miếng gạc, chiếc môi bầm dập được lau sạch. Một
khăn lạnh đắp trên trán, còn cánh tay gãy được nâng lên bằng một túi nước
đá.
"Con bé có thể bị rạn xương tay" cô y tá bảo bà Lưu Linh "Dây chằng cũng
có thể bị giãn. Sưng to lắm thế mà con bé không kêu la đau đớn".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.