CON GÁI THẦY LANG - Trang 91

Ruth càng ít nói bao nhiêu thì mẹ cô càng cố đoán những điều cô có

thể muốn bấy nhiêu. Trong khi cô nằm trên ghế dựa, cô nghe mẹ nói
chuyện với dì Gal qua điện thoại.

"Nó suýt chết đấy. Làm tôi sợ muốn chết. Thật thế! Tôi không phóng

đại đâu! Nó gần như bị cướp khỏi cuộc đời này trên con đường của nó tới
suối vàng…Tôi suýt cắn gãy cả răng khi chứng kiến nó đau đớn như thế
nào…Không, không một giọt nước mắt, nó thừa hưởng sức mạnh của bà
ngoại nó. Phải nó sẽ ăn một chút gì bây giờ. Nó không thể nói được, và
thoạt tiên tôi nghĩ nó đã cắn vào lưỡi, nhưng bây giờ tôi biết chỉ vì nó sợ.
Đến thăm nó bây giờ ư? Được, được, nhưng bảo mấy đứa con cô phải cẩn
thận. Tôi không muốn cánh tay nó gãy rời ra".

Họ đến mang theo nhiều quà. Dì Gal mua cho nó một lọ nước hoa. Dượng
Eđmun cho Ruth một cây bàn chải đánh răng mới và một chiếc ly nhựa
đồng bộ với bàn chải. Em họ Ruth thì cho những cuốn sách màu, bút chì và
một con chó nhồi bông. Bà Lưu Linh đẩy cái tivi lại gần ghế bành của Ruth
vì nó khó có thể xem tivi mà không có kính.

"Đau lắm không?" cô em họ Sally ít tuổi hơn, hỏi. Ruth nhún vai, dù

rằng cánh tay của nó vẫn đau kinh khủng.

"Ôi trời, con muốn có cái gì để quăng ném chơi" Billy nói. Nó cùng

tuổi với Ruth "Ba à, con có thể có một cái không?"

"Đừng nói những chuyện xui xẻo như vậy" dì Gal răn đe.

Khi Billy cố gắng đổi sang kênh truyền hình khác, dượng Edmund

nghiêm khắc ra lệnh cho nó quay lại chương trình mà Ruth đang xem. Cô
chưa bao giờ nghe dương dùng những lời cứng rắn với những đứa em họ
cô. Billy là một cậu ấm được cưng chiều đặc biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.