CON GÁI THẦY LANG - Trang 95

thể nhận ra được, cái lưng gù của chữ R lăn ra khỏi tờ giấy như một chiếc
xe đạp vượt khỏi vòng kiểm soát. Cô bật cười khúc khích.

"Cầm chiếc bút thẳng lên", mẹ cô hướng dẫn, "đừng cầm nghiêng như

thế. Chỉ đưa nhẹ một cái, như thế này này". Cố gắng thứ hai có kết quả
hơn, nhưng chúng cũng chiếm hết chiều dài của tờ giấy.

"Bây giờ thì cố gắng viết nhỏ hơn". Những con chữ lần này trông

giống những vết dơ do một con ruồi tẩm đầy mực lên mình xoay cái lưng
của nó. Cuối cùng khi đến giờ đi ngủ, bài tập viết đã ngốn mất gần 20 trang
giấy cả mặt trước lẫn mặt sau. Đó là dấu hiệu của thành công cũng như của
sự hoang phí. Bà Lưu Linh không bao giờ lãng phí cái gì. Bà thu thập giấy
dùng rồi, đóng chúng lại và để ở góc phòng. Ruth biết rằng sau này cô sẽ
dùng đến chúng, những tờ giấy để cô luyện viết chữ đẹp, cũng như là giấy
thấm khi quá mực và những tấm lót tay trong khi nấu ăn.

Tối hôm sau, bà Lưu Linh đặt trước mặt Ruth một khay trà lớn đựng

đầy cát ướt mịn từ sân chơi trong trường cô. "Đây" bà nói "Khi con tập
viết, con sẽ dùng đến". Bà cầm một chiếc đũa trong tay trái, đoạn vạch
những chữ phải học trên mặt cát ướt. Khi viết xong, bà xoá lên cát sạch và
mịn bằng đầu kia chiếc đũa. Ruth làm theo, thấy rằng viết chữ như thế này
dễ hơn và cũng vui. Phương pháp cát – đũa không yêu cầu sự khéo tay và
những cử động tinh tế của chiếc cọ. Cô có thể áp dụng một lực đều đặn. Cô
viết tên mình. Rất gọn! Cũng giống như trò chơi ghép chữ Etch-A-Etch mà
cậu em họ Billy đã nhận được lễ Giáng Sinh năm ngoái.

Bà Lưu Linh đi đến chỗ tủ lạnh mang ra chiếc bánh nhân thịt bò đã

lạnh cứng "Ngày mai con có muốn ăn cái này không?"

Ruth nguệch ngoạc một chữ: BURGR.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.