CON HOANG - Trang 124

Người đàn ông im lặng không lời. Ông nhắm mắt, nhấn cái

cằm ngập sâu trong làn tóc đàn bà. Người đàn bà viên mãn. Viên
mãn tột đỉnh không diễn tả hết được bằng lời.

Cây gạo nhiều tầng, chót vót như kim tự tháp. Người ta bảo, cây

gạo chứa nhiều ma. Cành gạo từng tầng từng tầng như những mái
nhà, như những sân chơi, chim, quạ về đây trú ngụ. Trong màn đêm,
giữa đêm, chồm hỗm trên cành những con dái cá gật gù ngủ, nhìn
như những bông hoa gạo.

Người đàn ông ngồi dậy lạnh lùng:

- Cô mặc quần áo, xuống đường đi.

Người đàn bà đĩ thõa, đặt nụ hôn trơ trẽn lên môi ông.

Ông ta quay mặt, tránh những nụ hôn. Chưa hết, ông ta đứng

phắt dậy, làm chị Tỏi lao chao, suýt ngã nhào xuống vực.

Bước từng bước bậc thang xuống đường, đôi mắt chị dập dờn

theo con nước. Dưới chân chị hàng trăm người chưa tỉnh ngủ. Nếu có
thể lũ lớn tràn về, ngay lúc này, tất cả, cả chị nữa, sẽ bị cuốn trôi,
sẽ vĩnh viễn để lại trần gian những oan hồn. Chị hợm hĩnh tự hào,
“một phút huy hoàng rồi chợt tắt còn hơn thèm, tiếc nuối suốt
cuộc đời”. Chị ngỡ mình trẻ hơn chính mình đến mười tuổi.

Mã mệt lử, thiêm thiếp, chợt giật mình tự tai mình nghe thấy

tiếng mình gáy. Mã ngồi dậy, căng mắt nhìn quan sát xa xa. Con
nước vẫn ầng ậc đầy hung dữ ầm ào băng băng như thác. Trăng
như sữa, ẩm ướt đến sởn da gà. Con bối nằm nghiêng che chắn
ruộng đồng. Con bối này là tác phẩm của ông là công lao của toàn
dân trong xã. Con đê bối như bức tường thành, mùa khô giữ nước
tưới cây, mùa mưa ngăn lũ không tràn vào ruộng. Con bối giờ như
hổ mẹ gặp nguy nan đang gồng mình che chắn bảo vệ con. Hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.