CON HOANG - Trang 135

em, con chó nhà anh thính mũi sủa rền vang dữ dội báo cho ông ta
mặc áo quần, và em ngồi dậy, châm đèn, hầu chuyện ông ta thản
nhiên bên ấm nước trên bàn trà. Con chó xa anh, ở với em, nay đã
thành chó đặc nhiệm trung thành của tên Mã.

Nhưng lần này, không thể ngờ.

Người ta bảo, bác cũng như cha, sểnh cha còn bác, còn chú. Bác

Hai của em vốn sẵn lòng căm thù tên Mã. Tên Mã vẫn thường ngày
thay anh đến với em. Tên Mã nhiều lần cho ông bác của em lên bờ
xuống ruộng khi thì đi cải tạo tư tưởng, khi thì làm phu khuân vác,
anh thợ hồ đánh vữa xây nhà vệ sinh công cộng... Với lý do bác em là
thành phần phú nông cố hữu không chịu cải tạo. Bác em căm thù
hắn. Hắn quan hệ bất chính với cháu gái người ta mà không nể
người ta, lại còn hách dịch, hạch sách người ta bắt người ta khổ hơn
người khác, làm nhục người ta trước mọi người. Tên Mã vuốt mặt
không biết nể mũi. Dù có yêu em, thương em, bảo vệ em, bác em
cũng không thể nào chịu nổi tên Mã.

Với bác của em, con vện vàng của anh từ ngày sang nhà em cũng

quen hơi bác ấy. Đêm, bác em chui sang nhà em, mục sở thị đôi dép
của người trai trên gái dưới ở ngoài hè nhà em. Đèn trong nhà em
tắt. Cửa ngoài đường em đã kéo rào dấp ngõ. Ông bác em như kẻ
trộm lẻn vào nhà, rình, nhìn qua liếp cửa. Con chó vện của anh
không gâu sủa lấy một lời. Ông bác em chờ đội dân phòng đi tuần
tra tới gần, mới hô hoán lên:

- Trộm! Trộm! Bà con ơi, nhà con Thắm có trộm! Bắt, bắt,

bắt!

Nếu biết ông Mã ở trong nhà em, đội dân phòng cũng không ai

dám xông tới. Nhưng đằng này, bác của em giả kêu có trộm. Em
chẳng kịp mặc quần áo, bản năng mách bảo em, em trốn nhanh ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.