CON HOANG - Trang 137

Từ nông dân mà lên nên trong quản lý ông ta nhiều hạn chế,

khiến kẻ dưới quyền có cơ hội lạm dụng đục ruỗng công quỹ. Kẻ ăn
ốc, người đổ vỏ, về pháp lý Mã phải chịu trách nhiệm.

Công và tội, lý và tình, cấp trên kéo dài thời gian để tìm giải pháp

hợp lý nhất kỷ luật ông ta.

Còn em, ngay đêm ấy, mẹ chuẩn bị quần áo cho em, đưa em

sang làng bên trú ẩn nhà người quen. Mẹ loan tin em đã bỏ đi mất
tích. Mẹ mang gạo tắc tế cho em. Em phải sống chui lủi trong
buồng kín như địa ngục tăm tối. Em ao ước được nhìn thấy ánh
sáng mặt trời, nhìn thấy đồng ruộng tươi xanh. Em thèm một đêm
được đối diện với bầu trời với Hằng Nga sáng tỏ. Chỉ một lần thôi
em được đếm sao. Chỉ một lần thôi lội xuống dòng sông gột rửa,
em ngửa mặt lên trời em cầu nguyện, em gọi anh, em sám hối. Hay
lang thang đâu đó một mình dưới ánh trăng như con ma mò mẫm
trong màn đêm, như linh hồn đã chết khát khao tìm lại thân xác
mình.

Thế là em quyết định bỏ trốn nhà người quen.

Em ra đầm Vạc rộng mênh mang bên con đường ngày ngày bà

con đi chợ qua. Cái đầm Vạc từng chứng kiến hai đứa mình đêm
chia tay. Cái đầm Vạc rậm rày cỏ cây lau lác, lác đác đom đóm non
nhấp nháy soi chúng mình đêm ấy, tiếng oạp oạp, lõm tõm của
những chú ễnh ương giả tiếng động của người trêu ghẹo làm em
ngượng không dám thể hiện tình yêu, không dám để anh hôn.... Cái
đầm Vạc mênh mông, cỏ cây hoang dại tốt ngợp trời, đêm, em nhớ
anh, Hạnh của em, đầm Vạc nơi chúng mình thường bắt cào cào
châu chấu, nơi mình cùng nhau lặn ngụp mò củ ấu, cái củ ấu dại
gai nhọn phải lấy gạch ghè dập bẹp mới lấy được cái ruột nõn nà bùi
và ngậy. Đầm Vạc đêm ấy mình có nhau. Hạnh ơi, em cần nó như
em cần anh. Thế là em băng băng một mình lội xuống đầm. Em

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.