CON HOANG - Trang 155

quân sau lại nhặt, cầm sách trên tay một đoạn đường lại đành đặt
nó bên đường....”

“...

Em thân yêu,

Anh đang ngồi bên con suối, nước rất trong và dòng chảy thật

êm đềm. Anh lắng nghe tiếng chim rừng trong trẻo. Thật hiếm
hoi những giây phút tuyệt thế này. Ở chiến trường, cái chết cận
kề. Khắc nghiệt là vậy nào có xá gì bởi trong lòng, trong trái tim
mỗi người đều lung linh hình ảnh quê nhà, bóng dáng người mẹ,
người vợ người yêu hiền thảo chung tình. Biết ở quê nhà người
thân yêu cũng từng ngày khắc khoải nhớ mong. Nghĩ về điều đó
những người lính thấy lòng ấm áp hơn. Nghĩ về điều đó, càng
quyết tâm chiến đấu. Chiến đấu cho tình yêu, cho quê hương
cho ngày trở lại. Anh thèm lắm ngày toàn thắng đến gần để
chiến tranh kết thúc, để anh về chúng mình làm đám cưới. Dù
thế nào cũng đợi anh em nhé.

Mấy anh trong đơn vị nhận được thư nhà, nghe nói đợt này rất

nhiều sinh viên được đi du học. Lý lịch đỏ như vậy anh tin em cũng
có trong danh sách. Em đi du học anh cũng rất mừng. Thắm ơi,
nếu ngày mai anh chỉ là nấm cỏ trong nghĩa trang em cũng đừng
buồn em nhé, bởi đó là con đường anh đã chọn.

Hì, em thân yêu, mê mải quá, giờ anh mới nhận ra khóm mua

xòe bông hoa tím lấp lay in bóng lên trang thư anh viết. Anh sẽ
ngắt một bông gửi vào thư cho em... (Đơn vị mà biết, anh sẽ bị phê
bình lãng mạn đấy).”

“Chiến trường ngày...

Em của anh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.