CON HOANG - Trang 47

Sáng sớm tinh mơ, ông đi cày về, nghe thấy tiếng ngáy mềm

vọng từ buồng, ông toan quát lên là ai cho phép bà được vào trong
đó. Nhưng ông nhìn thấy cả tạ thóc thành gạo trắng ngần, đổ
đống giữa nhà lại còn sàng sảy sạch bong, ông tấm tắc:

- Con mẹ này khoẻ thật. Một đêm giã trắng tạ gạo!

Ông đánh tiếng:

- Đến giờ này mà vẫn chưa dậy! Thối tha đàn bà ngủ ngày!

Như kẻ ăn trộm bị bắt quả tang, bà tỉnh giấc ngay nhưng lại vờ

như ngái ngủ. Bà nằm nán lại, biết đâu ông sẽ vào buồng hạnh
phúc của ông gần gũi với bà?

Ông ngồi trệt xuống hiên nhà, vỗ vỗ cái điếu cày, chụm miệng

rít điếu thuốc lào, phả khói:

- Bà vào đấy làm gì thế? Dậy ra ngoài có cái gì dọn ra ăn đi cho

tôi lấy chỗ thay quần áo đây.

Bà nhặt chiếc khăn mỏ quạ di vật của người vợ cả bị bà ném

xuống đất đêm qua lên, phủi sạch và phẳng rồi phủ nó lên chiếc
gối mây như cũ. Bà nán lại ngắm nghía căn phòng, rồi lóp ngóp đi
ra ngoài.

Bà xuống bếp sắp sanh bữa sáng.

Ông bảo:

- Ruộng sâu, bừa kỹ. Dẫm mát như lụa. Bà gánh mạ vào mà gieo.

Không thấy dấu hiệu của sự mệt mỏi trên gương mặt ông, bà bạo

dạn:

- Mình làm sao thế. Tôi chưa thấy ai gieo mạ hè buổi sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.