CON HOANG - Trang 63

Nhưng mơ ước chỉ là mơ ước thôi. Ông đi biền biệt. Bà chẳng thể nào
níu giữ được ông.

Đêm. Hình như đêm sinh ra là để giải phóng cái tinh thần thoát

khỏi sự giàng buộc thể xác với cuộc sống cộng đồng trần tục. Đêm
tự do. Đêm phóng đãng và đêm lãng mạn. Đêm. Sùng sục bùng lên
một cách mãnh liệt những ý nghĩ những ham muốn những đòi hỏi
những nhu cầu phải được đáp ứng, được giải phóng ngay tức thời.

Cuồn cuộn trong ngoại nỗi nhớ chồng, khao khát ái ân. Nỗi nhớ

và ham muốn rừng rực như lửa cháy. Như ruộng hạn như sông cạn
khát lũ tràn về.

Đêm. Cái giá lạnh không từ sương từ gió. Cái lạnh thấu xương,

buốt đến tận ruột đàn bà có chồng mà như quả phụ.

Đêm. Bà đi vệ sinh phải đi từ chỗ nằm trong buồng, qua gian

nhà ngoài có chiếc giường bỏ không, qua gian giữa có kê cái sập gụ
mà ở đó Mã đang nằm. Bà nín thở, rón rén bước bước chân nhẹ như
cánh hoa hồng. Bà nín lặng tỉnh bơ không dám nhìn cái thân thể
đàn ông đang nhắm mắt ngủ trên chiếc sập cổ. Bà làm như không
nghe thấy tiếng ngáy đàn ông đang rất rền. Nhưng, trăng. Trăng
cố ý lẻn vào nhà để trốn cái lạnh của đêm trường. Trăng lách qua
khe cửa. Trăng nằm sáng trắng trong nhà. Trăng cợt nhả trườn lên
gương mặt, trăng lướt nhẹ làn môi, trăng ôm trọn vòm ngực căng
đầy hơi thở mạnh của chàng trai tuổi đôi mươi đang say ngủ giấc
nồng. Trăng quá đáng. Trăng đắm đuối yêu đương lộ liễu đập vào
mắt bà. Bà nép sau cánh cửa đứng rình. Bà tiến đến gần hơn, ẩn
sau cái cột nhà nơi phía cuối chiếc sập gụ Mã nằm. Trăng chói
chang, mắt cậu ta động đậy khe khẽ mở nheo nheo giống như là cậu
bé lạc trong xứ sở diệu kỳ. Bà giật thột trốn nhanh như điện giật.
“Điện giật” đã làm bà va vào thành sập gụ ngã sõng soài nằm vắt
ngang trên bụng Mã. Bị bắt quả tang, bà run vì ngượng. Bà bật dậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.