CON HOANG - Trang 70

- Thời loạn. Biết ai giết ai bây giờ...

- Chả biết ra làm sao nữa. Thật là rùng rợn!

- Chắc Việt Minh nhà mình ra tay. Nghe đồn đâu đó, tay Hiểu

làm chỉ điểm.

- Khe khẽ cái mồm thôi. Tội vạ gì đến nhà ông...

- Chẳng lẽ bọn chỉ điểm giết hại nhau?

- Lão Hiểu đĩ lắm. Hay rình bóp vú đàn bà. Vô phúc quờ quạng

phải nữ du kích bị dính chưởng là cái chắc...

Nữ du kích. Rành mạch từng câu từ ngoài đường cái giội vào tai

bà. Bà bật dậy, chạy xuống bếp đốt lửa đùng đùng cho bớt run. Bà
ném bộ áo quần tanh máu vào lửa. Lửa tắt. Bà lấy cái gậy kều lửa,
kều lên, ngọn lửa trội dậy, bùng to, bập bùng, bập bùng, xua đi hãi
hùng, xua đi bóng tối, xua đi tiếng xôn xao, xua đi bóng ma, xua đi
sợ hãi ẩn nấp trong lòng bà. Mùi thơm của nồi cám lợn hòa lẫn mùi
cháy xém của đít nồi quyện vào khí quyển bay ra đường lẻn vào nhà
chòm xóm. Cháy nồi cám lợn. Bà lôi nồi ba mươi treo trong
chuồng trấu ra đun. Thường mỗi năm người ta chỉ dùng nồi ba
mươi có một lần vào dịp tết để luộc bánh chưng, bà tôi lôi ra đun
nước tắm. Bà thoăn thoắt phát lá mây, phạt cỏ mần trầu bên bờ
ao ném vào nồi ba mươi nước đang sôi sùng sục. Lá bưởi, cỏ mần
trầu, lá mây ngùn ngụt bốc hơi lan tỏa như sương, như khói, mùi
hương dễ chịu vô cùng. Bà sợ. Sự sợ hãi khiến bà không làm chủ
được hoạt động của mình. Bà xông khói, bà tắm truồng ngay trong
bếp. Nước lá mây, cỏ mần trầu pha thêm nước lạnh, bà dội xối xả
lên thân thể, tràn xuống nền đất bếp. Đất sủi bọt màu nâu túa
ra thềm, chảy thành dòng xuống cái sân gạch, bò ra ngõ. Tắm gội
xong, bà túm gọn mớ tóc ướt rối xù lên đỉnh đầu. Bà bưng nồi cám
lợn ra chái bếp, mở vung cho bớt nóng. Đàn lợn thính mũi eng éc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.