CON HỦI - Trang 116

lên những tia phẫn nộ. Cụ Machây chăm chú lắng nghe.
"Nó mới giống người ấy làm sao… - đôi lần cụ thì thầm tự nhủ ". Khi nàng
kể hết, cụ nói thành tiếng:
- Cháu hiểu đúng đắn đấy, cháu của ông. Vô tình mà hắn đã để lộ rõ ý định.
Nhưng câu chuyện giữa cháu và hắn kết thúc ra sao? Chắc hắn phải nói
thêm điều gì nữa ngoài những điều cháu vừa kể lại. Đúng thế không?
- Ông ấy đâu phải người tế nhị - nàng đáp qua loa.
- Ông cũng đoán được. Chắc hắn trước khi bước ra đã nói với cháu điều gì
đó rất khó chịu, khi trông thấy Valdemar qua cửa sổ. Đúng không?
Sự im lặng đầy hàm ý của cô gái là lời khẳng định cho ý nghĩ của cụ
Machây.
- Đồ láo xược! - cụ lẩm bẩm vẻ phẩn nộ.
Có tiếng sỏi lạo sạo trong vườn. Valdemar, mặc quần áo đi ngựa, bước vào
nhà hóng mát. Hơi ngạc nhiên khi trông thấy ông nội cùng ngồi xuống với
Xtefchia, chàng bỏ mũ, vui vẻ kêu lên:
- Hony soit qui mal y pense!
Sau khi nói đôi lời với đại công tử đang vui vẻ, Xtefchia từ biệt hai ông
cháu, trở về phòng riêng. Nàng muốn được bình tâm trở lại. Cụ Machây
ngồi lại nhà hóng mát cùng với Valdemar.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.