CON HỦI - Trang 129

khí.
Những hơi gió mát lành chao động lá cây, gợi lên tiếng rì rào, cuộc trò
chuyện bí ẩn của thiên nhiên. Chỉ đôi khi vút lên tiếng kêu lảnh lót của con
hải âu, ồm ộp vài tiếng ễnh ương hay tiếng cá quẩy mạnh, để lại trên mặt
hồ những vòng tròn lan rộng. Còn nói chung trên mặt hồ là tĩnh mịch, trong
lúc khuôn viên chao chát một giọng chim. Tiếng những con sẻ lanh loét
quét, tiếng vàng oanh ngân dài, tiếng chim hét huýt vang, tiếng cu gù ấm
áp. Bên dưới, trên các cành cây, từng đàn từng lũ, cả một cộng đồng chim
sẻ, những gã binh nhì của đội quân chim - đang cãi cọ ầm ĩ.
Valdemar Mikhorovsky dừng chân ở chỗ đường ngoặt ngay sát bờ hồ. Đột
ngột, qua tàn lá xanh, bừng lên một tia mặt trời nóng ấm, nhảy nhót quanh
chàng, rung rinh trong đôi đồng tử màu thép xám và đọng thành một giọt
lóng lánh hồng ngọc trên viên ngọc của chiếc kim chàng cài cavát, khiến
Valdemar ngước nhìn lên.
"Thật là một tia nắng đặc biệt! Nó châm ta như kim. Giá ta mê tín nhỉ…
Ôi! Thật là vớ vẩn!…"
Chàng bước tiếp, ngạc nhiên khi nhận ra mình không tài nào tập trung suy
nghĩ, những ý nghĩ cứ đứt đoạn nhường chỗ cho những câu hỏi nối nhau
hiện ra.
"Tại sao ta đâm ra nhạy cảm thế? Triệu chứng này là thế nào vậy? Có tia
sáng nào chợt rọi vào lòng ta, như tia nắng mặt trời chiếu vào người ta khi
nãy… Tia sáng! Phải chăng nàng là tia sáng ấy? Là tia nắng mặt trời, liệu
nàng có nồng ấm thế chăng? "
Chàng mỉm cười chua chát.
"Có thể, nhưng đã nguội lạnh mất rồi, bị kiệt sức vì chót sưởi ấm cho kẻ
khác. "
Trong trí chàng thoáng qua hình ảnh Xtefchia và Proninsky. Chàng nhún
vai, bật cười nói to thành tiếng:
"Mình thật là đại ngốc! Tia sáng nào? Trong khi đang có vầng dương thì
hẵng biết sưởi nắng đã. Mơ mộng vô mục đích ấy làm gì?
Chàng ngó ra mặt hồ.
"Cứ như những con hải âu kia - chàng nghĩ - chúng bay lượn tắm trong ánh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.