CON HỦI - Trang 132

trên mặt chàng.
- Có việc gì thế ạ? - Hắn vừa hỏi vừa mềm mại bước đến bên bàn.
Valdemar trỏ cho hắn chiếc ghế.
- Mời ông ngồi. Tôi muốn nói chuyện với ông.
Gã trai bối rối, im lặng ngồi xuống.
- Thực ra, tôi muốn bày tỏ với ông một dự định mà tôi đã có từ một lúc nào
đó, dự định có liên quan đến ông - Valdemar nói.
- Đến tôi?
- Phải. Tôi định đề nghị ông chuyển hẳn sang bên Guenbôvitre. Tôi chắc
với ông chuyện đó không có gì phiền, thậm chí phạm vi hoạt động bên ấy
còn có phần rộng hơn… - Chàng nói bằng giọng tự nhiên và lịch sự nhưng
với vẻ lạnh nhạt giá băng.
Proninsky tưởng như sét vừa giáng trúng đầu. Hắn đề phòng mọi chuyện,
trừ việc chuyển sang Guenbôvitre. Hắn không biết nên nghĩ thế nào về việc
ấy. Hắn chỉ lắp bắp thốt ra:
- Thưa… thưa đại công tử, tại sao… lại đột ngột thế?… Tôi… tôi chưa
chuẩn bị.
- Chuyện vặt ấy mà, chỉ vài dặm đường, đâu phải di chuyển xa.
Edmun còn định chống đỡ.
- Hay ngài không hài lòng vì công việc đồng áng của tôi ở Xuodkovse? -
Hắn hỏi với ý hạ mình, điều ấy khiến Valdemar càng không ưa.
- Công việc đồng áng ư? không. Có điều nói chung ông sang bên
Guenbôvitre hợp hơn.
- Hợp hơn ạ?… Tại sao? Về phương diện nào ạ?… Mikhorovsky mất hết
kiên nhẫn.
- Ồ, thưa ông, về nhiều phương diện khác nhau - chàng thốt lên, vẩy tàn
thuốc vào gạt tàn.
Proninsky hiểu ngay. Người ta không muốn hắn ở đây. Nhưng nguyên nhân
chính là gì? Hắn nhất thiết muốn biết. Sau một thoáng im lặng, hắn lại lên
tiếng:
- Thưa công tử, nếu chuyến đi hôm nay khiến ngài không hài lòng, tôi hết
sức xin ngài thứ lỗi. Quả thực, tôi đã phạm sai lầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.