CON HỦI - Trang 193

những con cừu ngoan ngoãn đã. Lúc này chưa phải lúc tiểu thư ra điều kiện
cho chúng mà ngược lại, chúng ra điều kiện cho tiểu thư đấy.
- Tôi sẽ giữ thật chặt, rồi ông xem.
Chàng mỉm cười cúi xuống.
- Xin " đzi đzi " đừng cãi.
Xtefchia không biết nói thế nào.
- Valđy, anh gọi tên tiểu thư Xtefchia bằng tiếng gì thế?- Luxia bực bội kêu
lên.
- Đó là tiếng Ôxtrâylia, được dùng rất phổ biến ở Hôlulu - Xtefchia mỉa
mai nhận xét.
- Dẫu sao, cái tên gọi đó cũng không hợp với sự cáu giận chút nào đâu -
Valdemar đáp lại, hơi bực.
Xtefchia cắn môi.
- Hai người cãi nhau đi! Đã lâu em không được nghe hai người cãi nhau rồi
đấy! - Luxia thốt lên.
- Cô bé, ngồi yên đấy, cẩn thận kẻo ngã, anh sắp cho ngựa phi đây.
Xtefchia nhìn chàng khẩn khoản, nàng thì thầm van nài.
- Đừng,đừng, chúng hay lồng lên lắm! Rồi chúng lại chồm lên cho mà xem.
Valdemar nhìn nàng hồi lâu, đôi mắt nheo nheo.
- Vậy " đzi đzi " sẽ ngoan chứ? - chàng dài giọng hỏi.
Nàng cười.
- Sẽ ngoan, chỉ xin ông trao cương cho tôi.
Xtefchia lại cầm cương, Valdemar vừa ngắm nàng vừa xoa xoa đôi bàn tay
đau dần.
Chiếc xe ngựa lao nhanh vào cổng lâu đài đúng lúc phu nhân Iđalia đang
ngồi cùng cha bên cửa sổ mở rộng trong phòng làm việc. Mắt vốn kém, bà
không nhận ra những người vừa tới.
- Cha ơi! Có ai đến thăm nhà ta kìa!
Cụ Machây ngó ra ngạc nhiên.
- Valdemar đến!
- Thế còn mấy tiểu thư nào đó nữa.
- Luxia và Xtefchia, Xtefchia cầm cương nữa chứ. Chắc nó gặp dọc đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.