CON HỦI - Trang 194

rồi chở hai đứa cùng về.
Ngựa dừng lại. Người xà ích xuất hiện ngay, như vừa từ dưới đất chui lên.
Cả ba người trên xe tươi cười nhảy xuống. Các tiểu thư chạy về buồng
riêng. Valdemar bước vào phòng làm việc. Sau vài lời chào hỏi, cụ Machây
hỏi:
- Các cháu quần lũ ngựa đến mệt đừ ở đâu thế? Trông chúng như vừa lôi từ
dưới nước lên.
- Mấy con thi thần hơi lồng lên chút đỉnh thôi ạ.
- Sao? Lồng à? - phu nhân Iđalia kêu lên.
- Xin cô đừng lo, mọi chuyện đều yên ổn. Bằng chứng rõ ràng nhất là
chúng cháu đều sống nguyên.
- Chắc Luxia hoảng lắm!
- Cô ấy kêu như mất hồn.
- Anh có biết hôm nay chúng ta có ngày lễ thánh không? - cụ Machây hỏi,
đưa mắt nhìn xuống đôi giày của mình.
- Chính vì thế cháu mới đến đây - Valdemar giọng hơi xẵng.
- Và thay cho hoa, anh tặng cô nàng một mẻ sợ - nam tước phu nhân bật
cười.
Cụ Machây cúi đầu. Việc đứa cháu xuất hiện đột ngột và những lời chàng
vừa thốt ra khiến cụ lo ngại. Phu nhân Iđalia tiếp lời:
- A propos( Tôi ra ý kiến)! Hôm nay con muốn làm gì đó cho Xtefchia thêm
vui. Kìa, Valđy, sao anh nhìn cô ghê thế?
Đang đi đi lại lại trong phòng, chàng đột nhiên đứng sững giữa phòng kinh
ngạc nhìn cô.
- Có gì làm anh ngạc nhiên ghê vậy, Valđy? - Bà nhắc lại.
- Sự chăm lo của cô đối với tiểu thư Xtefchia. Thật là điều chưa từng thấy!
Chàng nhún vai, nhưng rõ ràng những lời của bà cô đã làm chàng rất hài
lòng. Chàng sôi nổi hẳn lên.
- Tiens!( này) Cô rất mến con bé - nam tước phu nhân thốt lên - Ở nó có gì
đó bắt người ta tự nhiên phải yêu mến. Hôm nay cô rất phân vân, không
biết nên tặng Xtefchia thứ gì, cô định chọn sáu tập thơ Hainơ en luxe(1) Có
lẽ cũng được, phải không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.