CON HỦI - Trang 208

Xtefchia cắn môi.
- Xấu hay tốt ạ?
- Trước hết là khác trước. Tiểu thư có điều gì băn khoăn, có điều gì lo lắng
đang hành hạ tiểu thư thì phải…
Nàng ngước mắt thảng thốt nhìn chàng.
- Nghĩa là tôi đoán đúng? Đúng vậy chăng? Nỗi lo ngại?…
Không trả lời, nàng vội chạy xuống những bậc tam cấp.
Xiết chặt tay nàng khi tạm biệt, chàng chân thành thì thầm:
- Xin hãy vui và… hãy tin tôi.
- Trong chuyện gì? - nàng ngạc nhiên hỏi lại.
Valdemar nhíu mày, những tia lửa nhấp nháy trong mắt chàng.
- Tiểu thư biết rõ, chỉ có điều tiểu thư không muốn hiểu - chàng dằn giọng.

Ngồi trong xe, Xtefchia mới trút một hơi thở dài. Chàng đoán được, chàng
hiểu rõ nàng sợ điều gì hơn cả, điều đã lớn dậy trong nàng, điều mà nàng
muốn giấu giếm ngay cả đối với chính mình.

Nàng cảm thấy hạnh phúc như đang lạc giữa một thảo nguyên đầy hoa, nức
hương, chan hoà nắng và bát ngát trời xanh. Biết là lạc lối nhưng nàng
không muốn tìm những con đường khác. Trước mắt nàng là cả khu vườn
đang nở hoa, thơm ngào ngạt, nó cuốn hút nàng, chế ngự nàng. Nhắm
nghiền đôi mắt, trong đắm say, nàng lắng nghe một nốt nhạc diệu kỳ,
không để ý đến cả hoà âm, không tiên cảm những thanh âm lạc lõng. Trước
kia chỉ mến cuộc đời, giờ thì nàng yêu nó. Nàng nở to như một đoá hoa
trắng trong dưới ánh nắng mặt trời, hút thu hơi ấm của vầng dương vào cơ
thể mình. Thường khi nàng chợt rùng mình, như thể giữa ngày trời nắng
vàng huy hoàng này có một luồng gió lạnh thù nghịch bỗng dưng chạm vào
nàng để rồi thoắt biến đi, chỉ còn lại những tia nắng ấm áp và bầu trời xanh
mê hồn. Mắt thiếu nữ nhuốm một màu lỳ lạ, trở nên biểu cảm đến mức
chân thành. Toàn bộ vóc dáng bên ngoài của nàng đều biểu lộ trạng thái
tâm hồn. Đôi môi nàng hồng thắm như san hô, những run rẩy đắm say bất
giác lướt nhẹ qua làn môi, càng khiến nó trở nên hấp dẫn đến mê hồn. Nàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.