CON HỦI - Trang 215

chiếc khăn vừa nhìn vào mắt chàng, hàng lông mày chau lại. Thân thể bà
ưỡn cong duyên dáng, đôi môi hé mở run rẩy.
Đại công tử ngắm bà. Lát sau, chàng vừa vẩy tàn xì gà vừa nói:
- Tôi thấy là cô đã bỏ thói dẫm chân đành đạch rồi. Cô biết không, với tư
thế này mà dẫm chân thì thật hợp. Còn bây giờ thì nom cô hơi quê.
Vêra để rơi người xuống chiếc tràng kỷ cạnh đèn, khoanh tay gối đầu, bật
lên một nhịp cười khe khẽ. Làn vải nặng nề của chiếc váy dài tra`n ra thảm,
để lộ đôi gót chân tuyệt mỹ đang duyên dáng gác lên nhau. Bộ ngực tử tước
phu nhân phập phồng gấp gáp, cả người bà như toát ra hơi lửa. Bằng một
động tác mềm mại, bà quay ngoắt đầu và khuôn ngực về phía đại công tử,
hàm răng lóe sáng, môi vẫn không thôi cười, mắt bà như phát ra những tia
lửa thiêu đốt. Đại công tử hỏi:

- Cô có gì vui thế?
- Ha, ha! Vẻ dửng dýng của anh đấy!

- Cô không tin?…
- Ôi! Em đâu phải là trẻ con, em biết sở dĩ anh lạnh lùng vì đã bốn năm rồi
chưa được gặp em. Đàn ông các anh đều giống y nhau - các anh cần sự kích
thích thường xuyên!
- Hừm! Còn sự trung trinh của các bà thì cũng ngang bằng với sự bội bạc
của chúng tôi đấy nhỉ?…
- Anh ghen với Tônlenđô đấy ư?

- Không. Vả lại, cô đang trở lại đây với tôi rồi, tôi có thể tha lỗi cho ông ta.
- Anh tự tin quá đấy! Sao anh biết em trở lại với anh?

- Thì cô đang ở đây thôi, cô đã cho tôi được hy vọng.
- Trước tiên em phải tìm hiểu kỹ càng danh sách những nữ thù địch của em
đã. Sau em có bao nhiêu người nữa rồi?…
- Có lẽ bằng số người trước cô, nhưng chắc chắn là ít hơn số người thay
chân tôi trong phòng khách cổ kính ấy, - chàng giễu cợt đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.