CON HỦI - Trang 378

- Như một công chúa...
Mi mắt già hạ xuống, nếp hằn trên trán sâu hơn, mạch đập ở hai bên thái
dương mịn màng hầu như có thể trông rõ. Bà lại ngước lên ngắm bức ảnh
lần nữa, rồi đột ngột chìa cả hai tay cho Valđemar.
- Ta thấy thích... cô Xtefchia của con đấy, Valđy ạ... - Bà mỉm cười thốt lên.
Chàng xiết chặt hai bàn tay cụ già, cúi đầu, với một cơn lốc hạnh phúc quay
cuồng trong mắt.
- Xtefchia của cháu!... Của cháu!...
- Cầu Chúa ban phước lành cho hai con, - công tước phu nhân trang trọng
thốt lên, đặt hai tay lên đầu đứa cháu.
Valđemar hiểu rất rõ những lời ấy đáng giá thế nào đối với phu nhân. Đôi
môi nóng hổi của chàng áp vào tay bà.
- Cảm ơn bà, bà thân yêu của cháu! Hạnh phúc của chúng cháu sẽ là phần
thưởng dành cho bà, - chàng xúc động nói.
Phu nhân hôn đầu chàng mấy lần, lệ trào ra từ đôi mắt bà.
- Xin Chúa hãy cho con được hạnh phúc, xin Chúa lòng lành! Bà không
muốn kém cỏi hơn ông Machây, bà sợ là con bỏ qua không thèm đếm xỉa gì
đến bà... Bà ghen với tình cảm của con... nên... hãy để cho chúng được thực
hiện!
- Bà sẽ có tình yêu của cháu và Xtefchia của cháu. Chính bà sẽ thương yêu
nàng cho mà xem.
Cả hai đều nhìn lên giá cầu kinh, nơi bức ảnh của Xtefchia chợt tràn đầy
cảm hứng, dường như linh hồn cô gái tới đậu lên bức hình khiến nó sống
động hẳn lên.
Giây phút trọng thể chờ đợi phép màu đã biến thành một giây phút khác,
cũng trọng thể không kém, như thể phút giây sau lúc phép mầu được thực
hiện.
Những bức tường sang trọng của phòng ngủ vây quanh bức ảnh chụp hình
cô gái bằng vẻ xa hoa. Ngọn đèn rọi lên ảnh nàng những ánh bạc lung linh.
Tất cả như đang cùng thở, chung quanh như đang vang ngân một khúc
thiều ca màu nhiệm:
- Phép màu đã hiển hiện!... Xtefchia đã thắng. Xtefchia đã thắng!..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.