CON HỦI - Trang 41

- Ai ? Tiểu thư Xtefchia ư ?
- Vâng ! Chính cô ta !
- Sao ? Đó là một cô gái xinh đẹp, tốt bụng, thông minh.
Valđemar nhún vai.
- Hình như là vì chính những lý do đó mà cô ta không ưa cháu. Cháu đâu
biết tại sao ? Thôi, nói chuyện đó thế thôi, ông ạ. Cháu phải đi đây, ngựa đã
dắt ra từ lâu rồi. Tối cháu sẽ ở lại Guenbôvitre. Tuần sau cháu sẽ cùng nhân
viên thực tập đến, trong sự hài lòng của cô cháu.
- Sao thế ? Chẳng nhẽ cháu sẽ không ghé lại đây ư ?
- Chắc vậy ? Cháu bận lắm.
Cụ Machây thân thiết ôm chặt đứa cháu trai
- Sao cháu lại đi một mình ? Sao chẳng bao giờ chịu mang giám mã theo ?
- Cháu không muốn kéo theo một thằng đần.
- Hay mang theo một đứa trông ngựa.
- Kìa, ông. Cháu đâu phải con trẻ mà sợ đi đêm.
Chàng ôm ông, ưỡn thẳng dáng người trai trẻ, cười to.
- Cháu đi tạm biệt cô đây. không hiểu cô ấy có quẳng cháu xuống thềm
không ?
- Thôi đi nào, Iđalia ngủ rồi. Để ông tạm biệt hộ cho.
- Thế càng hay. Tạm biệt ông !
Valđemar bước ra khỏi phòng. Nhìn ra, cụ Machây thấy chàng nhẩy lên
ngựa, phi nước kiệu, theo sau là con Panđur mà chàng rất yêu, con chó nòi,
to lớn, xin đẹp. Đến cổng, Valđemar gặp Xtefchia và Luxia vừa đi dạo về.
Luxia nói gì đó, còn Xtefchia chỉ khẽ gật đầu đáp lại cái chào của chàng rồi
bước vào sân, chẳng thèm nhìn chàng. Chẳng mấy chốc Luxia cũng đuối
kịp cô. Đứng ở cổng, Valđemar chằm chằm nhìn theo Xtefchia cho đến khi
cô đi khuất. Rồi chàng quất roi vào mông ngựa, huýt sáo gọi chó, phóng đi
như một cơn lốc.
Cụ Machây mỉm cười.
- " Nó bảo không chịu nổi con bé, vậy mà vẫn chú ý tới Xtefchia " - cụ thì
thầm tự nhủ một mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.