CON HỦI - Trang 421

nhiên, ông không thể hình dung ở chàng những tình cảm mạnh mẽ nhường
ấy.
Một buổi tối, khi còn mỗi mình Valđemar quỳ gối bên giường trong phòng
Xtefchia, cầm tay nàng, thì nàng chợt tỉnh, mở mắt ra. Nàng nhìn chàng
giây lâu rồi khẽ mỉm cười.
- Valđy, anh – từ môi nàng thoảng ra một tiếng gọi rất khẽ.
- Em vàng ngọc của anh! Em thân yêu nhất của anh! Cô bé của anh! –
Valđemar thì thầm, cổ như nghẹn đắng, chàng phủ lên đôi tay nàng những
nụ hôn. – Em nhận ra anh, em nhận ra anh chứ?…
- Anh Valđy… - Xtefchia nhắc lại.
- Anh ở bên em đây, em duy nhất của anh, anh đang thức bên em đây mà…
Xtefchia ngả đầu vào vòng tay người chồng chưa cưới, áp khuôn mặt nóng
bỏng vào tay áo chàng. Cử chỉ âu yếm không lời ấy khiến Valđemar xúc
động tận tâm can. Ngực chàng nức nở. Chàng ôm ghì lấy nàng, gắn đôi môi
nóng bỏng vào má nàng.
- Em đang ốm, phải không anh? - nàng thì thầm hỏi.
- Phải, em vàng ngọc của anh, nhưng em đã khỏe hơn rồi đấy. Em thấy đau
ở đâu?
- Ở đầu… cái đầu… thiêu đốt em… trong đầu có đá, nặng lắm.
- Rồi sẽ khỏi… sẽ khỏi thôi em ạ… em sẽ khỏe mạnh, sẽ là của anh…
Nàng cựa mạnh, ngước mắt lên nhìn chàng.
- Anh mãi mãi yêu em chứ?… Anh yêu em chứ, anh? – Nàng hỏi.
- Anh yêu em, em duy nhất của anh… anh yêu em hơn cả cuộc đời anh.
Nhưng em đừng động mạnh, em hãy nằm yên nhé.
- Anh yêu em, đúng không? Anh sẽ sung sướng chứ? Anh… không biết gì
hết… chính em sẽ giết chết anh mất… Valđy… Anh Valđy.
Lệ long lanh trong mắt nàng.
Valđemar ôm nàng vào lòng.
- Yên nào, cô bé của anh… Hãy tin ở anh… Đừng tin chúng nó… Đừng
nghĩ ngợi về chuyện đó nữa em… Mọi sự đều sẽ tốt đẹp… Cả hai chúng
mình rồi sẽ vô cùng hạnh phúc… vô cùng, Xtefchia của anh!…
Nàng mỉm cười, cọ đầu vào tay chàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.