CON HỦI - Trang 97

Hai gã phá lên cười.
- Thì cô ả cuồng lên là vì tôi mà lị, - gã thực tập sinh nói tiếp. - Tôi biết
cách nhen lửa chứ, chuyên môn của tôi mà. Rồi ông xem, cô ả sẽ chẳng lấy
chông sớm được đâu, nếu giả dụ có lấy chồng. Trừ phi có một ông thánh
nào đó chịu lấy cô ả, hay một anh chàng mà số tiền hồi môn của ả được coi
là đáng giá. Mặc dù xinh thật đấy, nhưng cô ả không biết làm cho người ta
bốc lửa đâu. Nói thật với ông chứ cô ả phẩm hạnh đến kinh. Mà đó là
khuyết tật đáng kể ở người đàn bà. Chẳng ai có thể đạt nổi sự gì ở cô ả đâu.
Klet mỉm cười tinh quái.
- Ê! Không đến nỗi thế đâu. Ông không thành công nhưng đại công tử của
chúng ta sẽ may mắn hơn đấy…

Proninsky mở tròn mắt.
- Sao? Ông nghĩ thế thật à? Công tử sẽ cưới cô ấy á? Làm gì có chuyện!
Klet bật cười.
- Cưới!… Ông nghĩ vớ vẩn gì thế? Đại công tử lại lấy cô gia sư! Vớ vẩn!
Ông ta là người mà ngay cả vị công chúa cũng phải muốn vời … Nhưng
tán tỉnh chút đỉnh thì ông ấy cũng có thể biết chứ. Với ông ấy thì cô ta
không chống đỡ nổi đâu, dù ông có bảo là cô ấy lạnh lùng chăng nữa.
Gã thực tập sinh trầm ngâm.
- Này, ông biết không? - lát sau gã nói, - Tôi cũng đã chú ý đến chuyện đó.
Không hiểu sao ông ấy lại quá tử tế với cô ả, lúc nào cũng bênh vực cho cô
ả.
- Bênh vực?…
- Chứ sao. Đôi khi tôi cũng nói đùa với cô ta chút đỉnh. Đã mấy lần công tử
bênh cô ta, thậm chí khá chỏng lỏn, không tế nhị chút nào.
Klet nhìn Edmun lẩm bẩm:
"Chắc ông ấy dạy cho mày một bài học chứ gì…"
- Ông bảo gì?
- À không. Tôi bảo ông ấy có thể làm được chuyện đó đấy.
Proninsky lắc đầu.
- Nào! Nếu cái cô Xtefchia đức hạnh và khiêm tốn kia mà trở thành tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.