CON KỲ LÂN CUỐI CÙNG - Trang 114

Nàng tự nhìn nghiêng nghiêng từ vai dọc theo cánh tay và những vết cào

sướt trên cơ thể. Nàng đứng lò cò trên một chân để quan sát lòng bàn chân
kia; ngước mắt cố nhìn lông mày, lim dim lé mắt để cố quan sát một
khoảng mũi, cúi xuống nhìn kỹ cả đường gân xanh trên cổ tay. Sau cùng
nàng quay về phía ảo thuật gia khiến ông phải nín thở, ông nghĩ ông đã làm
ảo thuật, nhưng ông vẫn cảm thấy nghẹn ngào làm sao ấy ở nơi cổ.

"Đúng vậy," ông nói. "Thật ra tôi có hóa bạn thành con tê giác thì cũng

vậy thôi. Hóa bạn thành người như thế này bạn mới có dịp vào lâu đài của
vua Haggard mà tìm hiểu xem đồng loại bạn ra sao chứ. Là một kỳ lân, bạn
hẳn xót thương cho số phận đồng loại bạn trước đây - trừ phi bạn nghĩ có
thể thắng được Con Bò Mộng Đỏ trong trận thư hùng thứ hai thì không kể."

Cô gái trắng ngần lắc đầu, trả lời, "Không, không bao giờ. Nếu gặp nó

lần thứ hai tôi chắc không thể chống cự lâu như lần này được." Giọng nàng
nhẹ sớt, nàng tiếp, "Đồng loại tôi đã ra đi hết cả rồi, tôi nên đi theo thôi dù
dưới hình thể nào cũng mặc. Thật ra tôi muốn ở bất kỳ hình thể nào, hơn là
làm tù nhân trong hình thể người như thế này. Là con tê giác thì cũng xấu
xí như người, và cũng trên đường tuyệt diệt đến nơi, nhưng ít ra tê giác
không bao giờ nghĩ rằng nó đẹp."

"Dĩ nhiên vậy, tê giác không bao giờ nghĩ rằng nó đẹp," ảo thuật gia biểu

đồng tình. "Vì vậy mà nó tiếp tục là tê giác và chẳng bao giờ được tiếp đón
tại triều đình Haggard. Nhưng là một cô gái mỹ miều, nghĩa là thoạt tiên
hãy không phải là tê giác đã, một cô gái như thế mà gặp nhà vua và hoàng
tử, thì biết đâu cả vua lẫn hoàng tử chẳng cùng ra sức giúp nàng giải đáp
vấn đề đương tìm hiểu. Tê giác thì có giờ muốn tìm hiểu cái gì, nhưng một
cô gái thì có chí."

Trời nóng như đặc quện lại; mặt trời trên cao như bị nung chảy thành

một khối hung màu lông sư tử; trên cánh đồng thuộc thành phố Hagsgate
này chẳng còn gì khác ngoài tiếng gió lộng. Cô gái trần truồng với một
điểm hoa trước trán nhìn đăm đăm vào người đàn ông mắt xanh, Molly thì
chăm chú ngắm cả hai. Dưới ánh sáng ban mai, lâu đài của vua Haggard
không có gì là tối tăm quái đản cả, chỉ có vẻ bẩn thỉu và xơ xác, đường nét

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.