CON KỲ LÂN CUỐI CÙNG - Trang 118

9

H

ai người lính canh trông thấy họ tới vào khoảng trước hoàng hôn, mặt

biển khi đó mờ mờ phẳng lặng. Hai người đương bước đều qua một trong
hai tháp nhỏ xiêu vẹo khiến tòa lâu đài trông như một thân cây khổng lồ bị
bật rễ. Từ khoảng đứng đó hai người lính có thể kiểm soát được cả vùng
thung lũng của thành phố Hagsgate cùng những đồi bao quanh, kể cả con
đường viền thung lũng dẫn lên tới cổng chính vào lâu đài.

"Một người đàn ông và hai người đàn bà," người lính canh thứ nhất nói.

Y đi vội về phía góc xa của tòa tháp. Tòa tháp này nghiêng đến nỗi nổi bật
phía sau một nửa là trời một nửa là biển, trông thật dễ sợ. Tòa lâu đài tọa
lạc ngay trên bờ một thành đá dựng đứng, bên dưới là một bãi biển nhỏ,
màu cát vàng nổi bật trên màu xanh và màu đen của đá tảng. Lũ chim biển
to xù như đương ngồi sổm trên những tảng đá và cất tiếng kêu the thé,
"Nói-vậy, nói-vậy."

Người lính canh thứ hai bước ngang qua tòa tháp nhịp đi dễ dàng hơn. Y

nói, "Một người đàn ông và một người đàn bà, còn người thứ ba khoác
chiếc áo choàng không rõ là đàn ông hay đàn bà." Cả hai người lính canh
đều mặc thứ áo giáp may lấy bằng vật liệu thô lậu, khuôn mặt họ che khuất
sau cái mũ trụ bằng sắt rỉ, tuy nhiên cứ nghe giọng nói và nhìn dáng đi thì
người thứ hai nhiều tuổi hơn, người này nhấn thêm lần nữa "Gì chứ người
mặc áo chòng đen thì đừng đoan chắc vội."

Nhưng người lính canh thứ nhất đã nghiêng mình vào khoảng ánh màu

cam của mặt biển gợn sóng, tay gãi lên mấy chiếc khuy lỏng trên bộ giáp
trụ tồi tàn, nói, "Đàn bà mà. Chẳng lẽ tôi lại lẫn."

Người kia nói, giọng châm biếm chua chát, "Ờ, là bởi vì ngươi vẫn còn

là thứ đàn ông chỉ biết đứng dạng cẳng xuông mà. Một lần nữa ta lưu ý
đừng coi người thứ ba là đàn bà vội, hãy đợi một chút, và nhìn cho kỹ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.