CON KỲ LÂN CUỐI CÙNG - Trang 81

chiếc cương ngựa vàng bóng, và cất tiếng gọi, "Lại đây, hỡi kỳ lân! Lại đây
với ta hỡi kỳ lân xinh đẹp? Lại đây, lại đây, lại đây!"

Hoàng tử cất tiếng cười ha hả. "Ai mà lại gọi kỳ lân như gọi đàn gà vậy,"

chàng nói mà cũng chẳng buồn ngẩng đầu lênn. "Sao nàng không hát một
bài hát nào đó, hơn là làm trò gọi gà?"

"Em sẽ cố gắng hết mình," "công chúa nói. "Em chưa hề quen gọi những

vật như thế trước đây." Sau vài giây im lặng, nàng bắt đầu hát.

"Tôi là công chúa con vua
Nét xinh vẻ đẹp mà thua ai nào.
Chàng trăng cô độc trên cao
Mơ tôi xà xuống vuốt vào tóc mây.
Tôi yêu cái nọ, tôi thích cái này
Nhường tôi răm rắp ai rày đua tranh.
Tuy nhiên tôi cũng biết mình
Chẳng đòi cho được rượu quỳnh, đào tiên.

°

Tôi là công chúa con vua
Lớn lên với tháng ngày qua tuổi trời.
Lớn cao, thân vẫn thân tôi
Thịt xiềng da xích nào vơi mối sầu.
Nhớ ai gió thổi qua cầu
Thương ai trăng dãi bên lầu ngẩn ngơ.
Cứ như vậy nàng công chúa hát, rồi nàng gọi, "Hỡi kỳ lân xinh đẹp, hỡi

kỳ lân xinh đẹp vô ngần," sau đó nàng buồn rầu nói "Em đã gắng làm hết
sức mình. Thôi, chúng ta về đi thôi."

Ông hoàng ngáp và gấp tờ báo lại. "Nàng thực đã quen với tục lệ," chàng

nói với nàng, "và không ai có thể làm hơn nàng được. Đó cũng chỉ là hình
thức thôi. Bây giờ thì chúng ta có thể cưới nhau được."

"Vâng," công chúa đáp, "bây giờ thì chúng ta có thể cưới nhau được." Lũ

hầu cẫn bắt đầu thu xếp gói ghém các đồ vật, trong khi hai tên ôm đàn gảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.