CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 565

May là tôi mang theo một ít tiền. Đến Paris, tôi bắt taxi và bảo tài xế chở tới

đường Manticore. Ông ta lầm bầm, chửi thề, trên các hướng dẫn chỉ đường của
cánh lái xe cũng không thấy con phố đó. Hóa ra nó chỉ là một con ngõ không
rộng hơn lối đi trên xe lửa, nằm ngay bên sông Bièvre, sau Saint-Julien-le-
Pauvre. Taxi không vào được, người lái xe thả tôi xuống ở đầu phố.

Phấp phỏng lo âu, tôi bước vào phố. Không có ngưỡng cửa nào. Đi được

một đoạn thì con phố rộng ra đôi chút và tôi đi đến một cửa hàng sách. Vì sao nó
lại mang số 3 thì tôi không rõ bởi vì chưa hề có số 1 hay 2 hay bất kỳ số nào
khác. Đó là một hàng sách nhỏ âm u, độc mỗi một bóng đèn chiếu sáng. Một nửa
cánh cửa đôi được dùng làm tủ bày hàng. Hai bên cửa chứa có lẽ vài tá sách cho
biết dạng sách cửa hàng này chuyên bán. Trên một chiếc kệ có vài con lắc, mấy
hộp đầy bụi bặm đựng hương, mấy lá bùa nhỏ của phương Đông hoặc Nam Mỹ
và những bộ bài tarot từ các nguồn khác nhau.

Nội thất không thân thiện gì hơn: sách chất đống trên tường, trên sàn, một

chiếc bàn nhỏ cuối tiệm và một người bán sách như cố tình được đặt đó để một
tác giả có thể viết rằng người đàn ông ấy còn hư nát hơn cả đống sách của mình.
Ông ta chúi mũi vào cuốn sổ cái viết tay to tướng, không ngó ngàng gì tới khách
hàng, mà lúc này trong tiệm cũng chỉ có hai khách. Họ làm bụi bốc lên mù mịt
khi lôi các cuốn sách cũ gần như không có bìa ra khỏi những giá sách liêu xiêu,
và đứng đó đọc chùa, không có vẻ gì sẽ bỏ tiền mua.

Khoảng không duy nhất không ken chặt giá sách dán một áp phích. Màu sắc

lòe loẹt, với một loạt những chân dung hình ô van viền đôi như trong những áp
phích của nhà ảo thuật Houdini. “Le Petit Cirque de l’Incroyable. Madame Olcott
et ses liens avec l’Invisible.”

*

Một khuôn mặt màu ô liu nom như đàn ông, hai

dải tóc đen thắt nút ở gáy. Mình đã từng thấy khuôn mặt này, tôi nghĩ. “Les
Derviches Hurleurs et leur danse sacrée. Les Freaks Mignons, ou Les Petits-fils
de Fortunio Liceti.” Một mớ hỗn tạp những con quỷ nhỏ thảm hại, kinh tởm.
“Alex et Denys, les Géants d’Avalon. Theo, Leo et Geo Fox, les Enlumineurs de
l’Ectoplasme...”

Thư viện Sloane thực sự cung cấp đủ mọi thứ từ xe nôi tới mộ chí, quảng

cáo cả trò giải trí lành mạnh, một nơi phù hợp để đưa trẻ con tới trước khi giã
chúng trong cối. Tôi nghe điện thoại reo. Chủ quầy sách gạt một chồng giấy tờ
sang bên cho tới khi tìm thấy ống nghe. “Oui, monsieur,” ông ta nói, “c’est bien
ça.” Ông ta lắng nghe vài phút, gật đầu, rồi điệu bộ trở nên khó xử, hay ít nhất là
giả vờ khó xử, bởi sự có mặt của những người khác, như thể ai cũng có thể nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.