CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 167

và sống hạnh phúc. Triết gia Ý nào đã có câu bình luận về mèo đen và sừng san
hô ấy nhỉ? ‘Điều đó không đúng, nhưng tôi có tin vào nó không’? Ồ, em không
tin vào điều đó, nhưng nó đúng.” Chính vào hôm ấy tôi quyết định dành dụm ít
tiền đặng làm một chuyên đến Bahia.

Cũng chính hôm ấy tôi để bản thân mình được ru ngủ bởi những cảm giác

về sự tương đồng: cái khái niệm rằng mọi thứ có thể liên quan tới nhau một cách
thần bí.

Sau này, khi quay lại châu Âu, tôi chuyển hóa những lý thuyết trừu tượng

kia thành cơ học và bởi vậy rơi vào chính cái bẫy mà giờ tôi đang nằm gọn bên
trong. Nhưng khi ấy tôi đang sống trong buổi nhập nhoạng nơi mọi khác biệt đều
nhòe mờ đi. Như một kẻ phân biệt chủng tộc, tôi tin rằng một người mạnh mẽ có
thể coi đức tin của những người khác như một cơ hội để mơ màng vô hại, không
hơn.

Tôi đã học một số nhịp điệu, những cách thả trôi cơ thể và tâm lý. Nhớ lại

chúng vào buổi tối nọ trong cái kính tiềm vọng, để xua đuổi cơn tê nhức, tôi ngọ
nguậy tay chân như thể đang lại một lần nữa gõ chiếc chuông agogô. Mày thấy
chưa? Tôi tự nhủ. Để trốn chạy quyền năng của cái chưa biết, để chứng tỏ với
bản thân rằng mày không tin vào nó, mày chấp nhận bùa chú của nó. Như một kẻ
vô thần công khai tới đêm chợt thấy Quỷ sứ, mày lý sự: Gã chắc chắn chẳng tồn
tại; bởi vậy đây chỉ là một ảo ảnh, có lẽ là kết quả của chứng khó tiêu. Nhưng
Quỷ sứ lại chắc chắn rằng gã tồn tại và tin vào cái thần học lộn ngược của gã.
Vậy thì khi ấy điều gì sẽ khiến gã sợ? Mày làm dấu thánh, thế là gã biến mất
trong một làn bụi trắng.

Điều xảy đến với tôi cũng giống như điều có thể xảy đến với một nhà dân

tộc học thông thái rỏm đã bỏ ra hàng năm ròng rã nghiên cứu tục ăn thịt người.
Cậu chàng thách thức tính tự mãn của người da trắng bằng cách cam đoan rằng
thực ra thịt người ngon lắm. Rồi một ngày kia có một kẻ ngờ vực quyết định thử
xem và tiến hành cuộc thực nghiệm ngay trên chính cậu chàng. Trong khi nhà
dân tộc học bị ngốn ngấu từng miếng từng miếng một, cậu chàng hy vọng, bởi vì
cậu chàng sẽ không bao giờ biết được ai đúng, rằng ít nhất thì thịt mình cũng
ngon, điều này sẽ biện minh cho cái nghi lễ kia cũng như cái chết của cậu. Vào
buổi tối nọ, tôi buộc phải tin rằng Kế hoạch là thật, bởi vì nếu nó không có thật
thì tôi đã mất tong hai năm qua để làm kẻ kiến tạo toàn năng cho một giấc mơ ma
quỷ. Là thực thì tốt hơn mơ nếu thứ gì đó là thực, vậy thì nó là thực và anh không
phải người có lỗi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.