CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 303

chẳng hạn. Anh ấy nói anh ấy đã từng gặp chuyện này, một ngàn năm trước - em
quên không bảo với anh rằng thực ra Simon bất tử, anh không thể tưởng tượng
anh ấy đã chứng kiến những gì đâu.”

“Tất nhiên... nhưng đừng uống nữa.”
“Suyt... Simon từng tìm thấy em khi em là một gái điếm trong một nhà thổ ở

Tyre và tên em là Helen...”

“Lão bảo với em như thế? Và em vui sướng hân hoan. Xin hãy cho tôi hôn

bàn tay em, con đĩ của vũ trụ thối tha của tôi... Lịch lãm quá.”

“Dù sao thì cô Helen kia mới là con đĩ. Chưa kể là thời ấy mỗi khi người ta

nói gái điếm thì tức là họ muốn nhắc tới một phụ nữ tự do, không ràng buộc, một
nữ trí thức không muốn trở thành bà nội trợ. Cô ta có thể là chủ một phòng khách
văn chương. Ngày nay, cô ta sẽ làm trong ngành quan hệ công chúng. Anh có gọi
một nữ nhân viên PR là một con đĩ hay một ả giang hồ đốt lửa dọc đường quốc lộ
chài cánh lái xe không?” Đúng lúc ấy Riccardo bước tới nắm tay nàng. “Đi nhảy
thôi,” gã nói.

Ở giữa phòng, họ chuyển động uể oải, mơ màng như đang gõ trống. Nhưng

lúc lúc Riccardo lại kéo nàng sát lại gã, đặt tay lên gáy nàng đầy vẻ chủ nhân
ông, và nàng hai mắt nhắm nghiền sẽ thuận theo gã, mặt đỏ bừng, đầu ngật ra
sau, tóc buông tự do, xõa thẳng. Belbo châm hết điếu này tới điếu khác.

Rồi Lorenza ôm lấy eo Riccardo và chậm rãi lôi gã cho tới khi họ chỉ còn

cách Belbo một bước. Vẫn nhảy, nàng giằng chiếc cốc giấy khỏi tay Belbo. Tay
trái ôm Riccardo, tay phải cầm cốc, nàng đưa đôi mắt ươn ướt về phía Belbo.
Tưởng chừng nàng sắp bật khóc, nhưng nàng mỉm cười nói: “Đó cũng không
phải là lần duy nhất.”

“Lần duy nhất nào?” Belbo hỏi.
“Lần anh ấy gặp Sophia. Hàng thế kỷ sau, Simon cũng là Guillaume Postel.”
“Một gã đưa thư?”
“Ngốc ạ. Đó là một học giả Phục hưng, ông ta đọc được tiếng của người Do

Thái...”

“Tiếng Hebrew.”
“Tiếng gì cũng được. Ông ta đọc nó theo cách con nít đọc Superman. Không

có từ điển. Dẫu sao, trong một bệnh viện ở Venice, ông ấy gặp một đầy tớ già nua
thất học, Joanna. Ông ấy nhìn nàng mà nói, “Bà là hiện thân mới của Sophia,
Ennoia, Mẹ Vĩ đại đã giáng sinh giữa chúng ta để cứu rỗi toàn thế giới này, cái
thế giới vốn mang linh hồn phụ nữ. Và vậy là Postel đưa Joanna đi cùng; mọi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.