CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 591

cầu, và những điểm trung gian được đánh dấu bởi mặt phẳng dao động của thân
và chân - thì Belbo treo từ Con lắc hẳn sẽ vẽ nên, trong không gian, cây Sefirot,
tổng hợp trong khoảnh khắc cuối cùng của mình những dao động của tất cả các
vũ trụ, vĩnh viễn cố định trong chuyển động của anh ta mười giai đoạn của hơi
thở trần tục và sự thanh lọc của cái thánh thiêng trên thế gian.

Rồi, khi gã Mandrake mặc áo đuôi tôm tiếp tục cấp lực cho dao động chết

chóc kia, thân thể Belbo, thông qua một sự bổ sung và hủy diệt ghê tởm các
vectơ, một sự di chuyển của các năng lượng, đột nhiên trở nên bất động, còn sợi
dây và quả cầu chuyển động, nhưng chỉ từ xác anh ta trở xuống; phần còn lại -
thứ nối Belbo với đỉnh vòm - giờ thẳng đứng. Vậy là Belbo đã thoát khỏi sai lầm
của thế giới và chuyển động của nó, chính bản thân anh ta giờ đã trở thành điểm
đứng yên, Cái Đinh Bất Dịch, nơi treo mái vòm của thế giới, trong khi dưới chân
anh ta sợi dây và quả cầu tiếp tục lăng, từ đầu mút này sang đầu mút kia, không
ngơi nghỉ, trái đất trượt đi bên dưới chúng, luôn bày ra một lục địa mới. Quả cầu
không thể chỉ ra, mà cũng chưa từng biết, địa điểm Cái rốn của Thế giới.

Khi đám Quỷ giả, bị choáng váng trong giây lát trước điềm gở này, lại bắt

đầu tru tréo, tôi tự nhủ rằng chuyện đã đến hồi kết thúc. Nếu Hod là Sefirah của
vinh quang, Belbo đã có vinh quang. Một hành động không sợ hãi duy nhất đã
hòa hợp anh ta với cái Tuyệt đối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.