CON LẮC CỦA FOUCAULT - Trang 619

thì hẵng hét Savoy, chớ nên hét vậy trong khi ôm khẩu Sten thò ra thụt vào quanh
góc phố. Sự thực là quân Badoglio đã bán mình cho Anh.

Tuy vậy, hai đội quân này cũng đi đến một thỏa hiệp tạm thời, cùng bầu ra

một thủ lĩnh chung để tấn công thành phố. Mongo được chọn; ông ta chỉ huy lũ
đoàn được trang bị tốt nhất, là nguôi nhiều tuổi nhất, đã chiến đấu trong Thế
chiến thứ Nhất, là một anh hùng, và được bộ chỉ huy quân Đồng minh tin tưởng.

Trong những ngày sau đó, trước cuộc nổi dậy ở Milan ít lâu, chắc vậy, họ

lên đường đi chiếm thành phố. Tin tốt tới: chiến dịch đã thắng lọi, các lữ đoàn
mang vinh quang trở về ***. Tuy nhiên có một số thương vong. Đồn rằng Ras đã
ngã xuống trên chiến trường và Mongo bị thương.

Rồi một buổi chiều nọ người ta nghe có tiếng xe, những bài ca chiến thắng,

thế là người người lao vào quảng trường chính. Từ đường cao tốc, những toán
quân đầu tiên đang đến, nắm tay siết chặt giơ cao, cờ xí và vũ khí khua từ cửa sổ
ô tô và bậc lên xuống xe tải. Suốt dọc đường, người ta tung hoa lên những người
lính.

Đột nhiên có ai đó hét lên, “Ras, Ras!” và Ras kia, ngồi nơi thanh chắn phía

trước của một chiếc Dodge, bộ râu rối tung và bộ ngực ngăm đen, lông lá, đẫm
mồ hôi lộ ra qua áo sơ mi mở cúc. Ông ta vẫy tay với đám đông, cười rổn rảng.

Bên cạnh Ras, Rampini cũng từ chiếc Dodge trèo xuống. Đó là một cậu

chàng cận thị chơi trong ban nhạc, nhiều tuổi hơn những đứa khác một chút, ba
tháng trước cậu ta biến mất, nghe nói là gia nhập quân kháng chiến. Và cậu ta
kia, khăn đỏ quàng quanh cổ, áo tunic kaki, giày xanh - đồng phục của ban nhạc
Don Tico - nhưng giờ cậu ta đeo thắt lưng to giắt một bao súng và một khẩu súng
lục. Qua lớp kính cận dày từng khiến cậu chàng luôn bị bọn bạn ở trường giáo xứ
chê cười, cậu nhìn những đứa con gái vây quanh cứ như cậu chàng là Flash
Gordon. Jacopo tự hỏi liệu Cecilia có ở đó không, giữa những đứa con gái ấy.

Trong nửa giờ, toàn bộ quảng trường tràn ngập những nghĩa quân ăn mặc đủ

màu sắc, và người ta gọi to tên Mongo; họ muốn nghe một bài diễn thuyết.

Trên một ban công tòa thị chính, Mongo xuất hiện, tì lên cây nạng, nhợt

nhạt, và bằng một tay ông ta cố ổn định đám đông. Jacopo đợi bài diễn văn, bởi
vì toàn bộ tuổi thơ của anh ta, giống như những đứa trẻ cùng trang lứa, được đánh
dấu bởi những bài diễn văn lịch sử vĩ đại của il Duce, những bài diễn văn mà các
trích đoạn quan trọng nhất bọn trẻ trong nhà trường phải học thuộc lòng. Thực ra,
đám học trò nhớ toàn bộ các bài diễn văn, bởi vì mỗi câu trong đó là một tuyên
bố quan trọng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.