- Hoàn toàn đúng, - Gnafron tán thành. - vấn đề lại nằm ở chỗ khác.
Ngay sáng mai, chúng ta cứ thử tìm dấu vết của người phụ nữ này xem sao.
Nếu mụ ta ở Meillerie như mụ ta đã nói, thì công việc sẽ đơn giản thôi. Ông
già Tap-Tap biết rất nhiều người.
- Và cũng vào sáng mai - Corget nói thêm vào. - Chúng ta sẽ đi tìm
người bán thú gỗ. Nếu như Patati đã tiết lộ địa chỉ của người này, tớ cam
đoan rằng thế nào mụ ta cũng mò tới đó rồi !
- Mady, cậu hãy tới gặp ông già Tap-Táp. - Corget phân công - Cậu sẽ
tả lại chân dung người đàn bà có những điếu thuốc lá Thổ Nhĩ Kỳ kia và sẽ
hỏi xem ông già có gặp bà ta trên sân bến hay không. Guille và Tondu, hai
cậu sẽ phi vào trong làng. Nếu tình cờ gặp bà ta, các cậu sẽ bí mật bám theo
xem bà ta ở chỗ nào. Gnafron, Tidou và tớ sẽ tới Evian để gặp người bán đồ
gỗ cũ.
***
Trận mưa hôm qua đã làm cho khí trời mắt mẻ hơn. Nửa tiếng sau,
chúng tôi đã có mặt ở Evian. Mặc dù mặt trời đã lên cao, song thành phố
vẫn còn đang chìm trong giấc ngủ. Chỉ có những người lao công đang mải
mê quét rác trên những con đường ven hồ, và những người làm vườn đang
tưới cho các đóa hoa sặc sỡ của họ.
Một người đàn bà và một cô gái trẻ mà Gnafron hỏi thăm đã chỉ cho
chúng tôi hai cửa hàng đồ gỗ ở Evian. Chúng đều là những cửa hiệu nằm ở
phố Nationale, tức là ở trung tâm thành phố. Nhưng nếu muốn tìm người
chuyên thu gom tất cả những đồ vật cũ kỹ không còn được dùng vào việc gì
nữa thì hãy tìm ông Rapiaz.
Còn cách ngôi nhà của ông Rapiaz chừng năm chục mét, chúng tôi
nhận ra một người đàn ông rậm râu đang đứng ở ngưỡng cửa, ông ta ăn mặc
theo lối người Bô-hêm.
- Các cậu muốn gì nào ? - Ông ta lên tiếng vẻ kém lịch sự, tôi chẳng
có gì để bán cho các cậu cả.
Nhưng Corget đã nảy ra sáng kiến nói tới gánh xiếc Thiên Đường, tay
bán đồ vặt bèn dịu giọng xuống ngay lập tức.
- À ! chính ông Willer đã bảo các cậu tới à ? Tôi cũng vậy, ngày xưa
tôi cũng đã từng làm cho một rạp xiếc... nhưng không phải làm một nghệ sĩ,