CÔN LUÂN - Trang 149

bẩm tính mềm yếu, không gánh vác được trách nhiệm lớn lao, quả tình đã
làm khó con.” Lão thầm nghĩ sống chết chưa biết thế nào nên nói năng hiền
hòa hẳn, khiến Văn Tĩnh càng thêm muốn khóc.
“Con giả mạo Hoài An vương, thực vô cùng nguy hiểm. Sự việc bại lộ tất
mang họa sát thân, chuyến đi này, nếu ta thất bại không trở về, Hợp Châu e
rằng khó giữ, con… con hãy thay đổi y phục, mau rời khỏi đây!” Lương
Thiên Đức thở dài: “Ta để con dấn thân vào việc thị phi, chẳng biết là đúng
hay sai, nắm xương già này dẫu có rải trên núi Ba sông Thục cũng đành
lòng, nhưng con tuổi còn trẻ, ngày tháng còn dài…” Lão đưa Văn Tĩnh cái
gói cầm trên tay, hào khí ngút trời chốn sa trường bỗng biến sạch, ánh mắt
đượm yêu thương, đúng vẻ mặt một người cha hiền từ.
Văn Tĩnh biết tâm ý cha đã quyết, không cách nào thay đổi được, gã đỡ lấy
khăn gói, đứng ngẩn người, những muốn khóc rống lên. “Bố, bố nhất định
phải trở về.” Cuối cùng gã chỉ thốt ra được một câu như vậy.
Lương Thiên Đức nhìn con chăm chú, bật cười ha hả, đẩy cửa bước ra.

oOo

Gió thu hun hút lướt qua đầu thành, trên cao trăng sao nhàn nhạt. Văn Tĩnh
để mặc tà áo bay phần phật, chăm chăm ngóng sang đại doanh Mông Cổ, ở
đó đèn đuốc lốm đốm, như sáng thay màn sao trên trời.
Hốt nhiên, một ngọn lửa bùng cháy, càng lúc càng rỡ ràng, càng lúc càng
lan rộng, tựa vầng thái dương nóng bỏng, từ từ dâng lên khoảng trời
phương bắc.
“Thành công rồi.” Chư tướng nhà Tống nhất loại reo hò. Văn Tĩnh thì biết
sau khi lửa cháy mới là lúc nguy hiểm nhất, tim đập bình bình như muốn
phá ngực lao ra.
Bạch Phác nhìn vẻ căng thẳng của gã, đoán được phần nào, bất giác thở
dài.
Lửa càng lúc càng lớn, trong doanh trại Mông Cổ, người hét ngựa hí cực kỳ
hỗn loạn, bỗng đại môn bật mở, chừng hai mươi kỵ mã lao ra như tên bắn,
gấp rút phóng về phía thành Hợp Châu. Kỵ binh Mông Cổ đeo sát đằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.