CÔN LUÂN - Trang 42

lình, vòng Giới tử loang rộng, chưởng lực của Bạch Phác tràn ra bốn bề,
hoá thành Tu Di khổng lồ, công và thủ tức thì đổi chỗ. Chưa đến mười
chiêu, thiếu nữ chỉ còn tấn công làm vì, mất cả sức trở tay, bèn lộn ra, đá
cái bàn về phía Bạch Phác, kêu lên: “Tiêu Lãnh, lại giúp em mau!”
Người áo đen đanh mặt: “Sao cô dám gọi thẳng tên ta? Cô phải gọi ta là sư
huynh mới đúng!”
“Há, anh có giúp tôi không thì bảo?” Thiếu nữ tỏ ra ngang bướng.
Tiêu Lãnh hừ mũi: “Cô lui xuống đi.”
“Không, chúng ta cùng làm thịt y cơ.” Cô gái ngúng nguẩy.

Bạch Phác chấn vỡ cái bàn, nghe vậy bất giác chùng tay. Thiếu nữ thừa cơ
lao tới, tống ra toàn độc chiêu, vừa đánh vừa gọi: “Tiêu Lãnh, anh đánh sau
lưng y! Tiêu Lãnh, anh chặt tay trái y! Tiêu Lãnh, anh đá vào mông y…”
Bạch Phác hơi phân tâm, liền bị cô gái tấn công cho cuống quýt tay chân.

Nghiêm Cương ngoác miệng chửi. “Cái con đanh đá cá cầy nhà ngươi thật
trơ trẽn.”
“Ngươi nói gì?” Tiêu Lãnh lướt ánh mắt sắc như dao lên mình Nghiêm
Cương, “Ta vốn không muốn lợi dụng cái khó của người khác, nhưng
ngươi dám nhục mạ sư muội, ta không tha được.” Y sải bước về phía
Nghiêm Cương: “Tuy nhiên, ta cho ngươi cơ hội đấu một trận đường
hoàng. Rút đao ra!” Sát khí y tăng theo mỗi bước chân, mọi người đều chấn
động.

Bạch Phác phá lên cười, đẩy dạt thiếu nữ ra, lắc mình đến đứng án trước
mặt mọi người, ung dung phẩy quạt bảo: “Đối thủ của các hạ là Bạch mỗ
đây.”
Thiếu nữ chống nạnh gọi: “Ê, chúng ta chưa đánh xong mà!”
Bạch Phác mỉm cười: “Cô muốn giúp sư huynh đấy thôi! Hai người cùng
lên một lượt đi.”
“Được!” Cô gái tươi tỉnh nói: “Ngươi tự chuốc vạ vào thân, đừng oán
chúng ta nhé.” Nói rồi hăm hở tiến đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.