CÔN LUÂN - Trang 53

“Hừ.” Cô ả gạt lệ: “Ngươi biết danh hiệu của sư phụ ta thì chắc cũng đã
nghe đến câu nước đen cuồn cuộn, ngập khắp thiên hạ. Sư phụ ta vô địch
thiên hạ, sư phụ thương ta nhất, biết ngươi ức hiếp ta, nhất định sẽ băm
ngươi ra làm muôn vàn mảnh nhỏ.”
“Vô địch thiên hạ á?” Nho sinh lắc đầu cười: “Chưa chắc! Lão ấy đấu với
ta một trăm mười lần rồi, chưa lần nào chiếm được ưu thế!”
“Bốc phét.” Thiếu nữ không tin.
Nho sinh cười: “Ngươi biết câu nước đen cuồn cuộn, ngập khắp thiên hạ,
vậy đã nghe câu tung cánh ngang trời, bay cao muôn trượng chưa?”

Thiếu nữ ngẩn ra, quên cả khóc, ngắm nghía nho sinh, bỗng nhớ ra một
người, liền la lên thất thanh: “Ngươi là Cùng nho Công Dương Vũ!”

Sư phụ của thiếu nữ là Hắc thuỷ nhất quái Tiêu Thiên Tuyệt, xuất thân
hoàng tộc Khiết Đan, võ công rất cao, lòng dạ tàn độc, thời trẻ tung hoành
trung nguyên, không ai kiềm chế nổi, về sau ẩn cư ở Trường Bạch sơn và
Hắc Long giang, không xuất thế nữa nhưng uy danh vẫn còn, người dụng
võ khắp miền nam bắc cứ nghe đến tên lão là tái mặt. Tiêu Thiên Tuyệt cả
đời chẳng coi ai ra gì, nhưng trước khi đệ tử xuống phương nam, lão có
nhắc đến một người, dặn bọn chúng không được đối địch. Thiếu nữ chưa
trải nghiệm giang hồ lại chịu ảnh hưởng của sư phụ, xưa nay ngông cuồng
đã quen, nghe dặn cũng bỏ ngoài tai, lúc này chịu bao khổ sở mới nhớ lời
thầy, sực nghĩ ra nhân vật này.

Công Dương Vũ nghe gọi danh hiệu của mình, cười bảo: “Hơn mười năm
không gặp, Tiêu lão quái vẫn nhớ đến ta, đủ thấy lão còn biết mình biết
người.”

Thấy Công Dương Vũ không tỏ vẻ ác ý, thiếu nữ cũng dạn hẳn lên, “Thế
thì sao nào? Ngươi là tiền bối bằng vai với sư phụ, ta chỉ là một đứa bé gái,
ngươi thừa lúc sư phụ vắng mặt, chèn ép ta, chẳng phải là lớn ăn hiếp nhỏ
hay sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.