CÔN LUÂN - Trang 546

cạn, ngay cả lá trà cũng dùng tay vét sạch vào miệng, vừa nhai tóp tép vừa
nói:
- Không được lãng phí, không được lãng phí.
Uống trà xong, Ngô Trường Thanh kéo theo Lương Tiêu, đi thẳng đến dưới
Linh Đài, từ xa đã thấy hàng trăm người hoặc đứng hoặc ngồi, tụ tập trên
đài. Hai người theo bậc thang tiến lên, được nửa chừng thì Hoa Thanh
Uyên tiến đến nghênh đón, chắp tay cười chào:
- Ngô tiên sinh an hảo!
Đoạn quay sang Lương Tiêu cười nói:
- Ngươi cũng đến ư ?
Lại nắm tay hắn nói:
- Hoa đại thúc gần đây bận rộn luyện võ công, không đến thăm ngươi được.
Thấy ngươi khí sắc rất tốt, dường như bệnh tật đã thuyên giảm ?
Lương Tiêu ấm lòng, cười đáp:
- Cám ơn đại thúc quan tâm, cháu hoàn toàn khỏe mạnh.
Hoa Thanh Uyên nghe vậy cười lớn, cực kì hoan hỉ.
Ba người sóng vai lên đài, Lương Tiêu đưa mắt nhìn quanh, nhận ra Hoa
Vô Xuy ngồi ở chính nam, bà thấy Ngô Thường Thanh liền nở nụ cười rồi
nói:
- Ngô tiên sinh an hảo!
Nhưng Lương Tiêu thì dù đứng ngay trước mặt cũng không thèm nhìn đến.
Hoa Mộ Dung đứng sau lưng bà ta, tay cầm một thanh cổ kiếm bao đen,
bên trái vài xích là hai mẹ con Hoa Hiếu Sương đang ngồi ngay ngắn. Hoa
Hiểu Sương thấy Lương Tiêu, mặt cười rạng rỡ. Năm người ngồi phía dưới,
bảy người khác ngồi phân biệt thành bên trái ba người, bên phải bốn người,
ngồi đầu tiên bên tay phải là thủ vệ của Linh Đài chính là lão già họ Minh,
ngồi dưới lão là Tả Nguyên, hai người ngồi sau lần lượt là Đồng Chú và
Tần Bá Phù. Sắc mặt Tần Bá Phù rất tốt, nhìn thấy Lương Tiêu, hơi nhíu
mày, khẽ gật đầu nhưng không tiến lại chào hỏi. Phía bên trái người ngồi
đầu chính là Tu Cốc, hai người ngồi sau lần lượt là Diệp Chiêu cùng Dương
Lộ. Nhìn khí độ của bảy người này khác hẳn những người khác, chắc là có
thân phận tôn quí, lại nhìn quanh nam nữ đông đảo, ai cũng tỏ vẻ trang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.